"Nếu như cả một ngày dài bạn không có nổi 5 phút rảnh rỗi để dành thời gian hỏi han, quan tâm người mang danh là người bạn yêu thì thôi đi, yêu đương gì nữa. Nếu như cả một ngày dài bạn không muốn biết người bạn yêu đang làm gì, có chuyện gì buồn không, có nhớ đến bạn không, hay chỉ đơn giản là có khỏe không.. thì thôi đi, yêu đương gì nữa. Ai cũng có công việc của riêng mình, ai cũng có chuyện phải lo lắng. Nhưng tình yêu cũng như những món ăn vậy. Chỉ bỏ vào nồi vào chảo đảo qua đảo lại là ăn được sao? Còn phải thêm bớt lửa, nêm nếm gia vị thì mới thành được chứ. Tình yêu cũng vậy. Chỉ nói yêu thôi chưa đủ. Mình là người yêu của nhau rồi, chẳng cần gì nữa, cứ vậy mà yên bình qua ngày tháng. Không. Nếu bạn không chia sẻ, không quan tâm đến nửa kia thì chắc chắn sẽ đổ vỡ gãy gánh nhanh thôi. Đừng bao giờ quan niệm cái gì là của mình thì sẽ mãi là của mình. Nó chỉ đúng một nửa thôi. Người ta yêu mình thì người ta sẽ không dễ dàng rời đi. Nhưng mà, nếu như bạn không trân trọng, không sẻ chia, không quan tâm thì bạn à, có yêu bạn đến mấy người ta cũng bỏ. Vì đơn giản: Tình yêu là sự thấu hiểu, là sẻ chia, là sự gắn bó từ cả 2 phía. Nhưng khi bên bạn thì nào có được như vậy? Bạn đổ lỗi cho công việc bận rộn khiến bạn không có thời gian để quan tâm hỏi han nửa kia của mình. Vậy nhưng bạn lại có thời gian chơi vài ván game trên điện thoại với hội bạn bè. Bạn lại có thời gian lang thang facebook lướt xem những bài đăng, like những bức ảnh hay xem những video gây cười.. rồi bạn lại bảo bạn phải có thời gian riêng chứ. Làm việc thì phải nghỉ ngơi chứ, phải thư giãn chứ. Có rất nhiều lý do cho hành động của mình. Và nếu như bạn vẫn còn có quá nhiều lí do để biện minh cho mình.. thì thôi đi, yêu đương làm gì cho mệt!" * * * Mình đã từng trải qua khoảng thời gian 1 năm như vậy trong cuộc tình 4 năm với một anh, lúc đấy mình trách anh nhiều lắm, vì yêu nhưng đến 2 ngày rồi ngày thứ 3 anh mới trả lời tin nhắn của mình, và sau đó anh mất tích hẳn 1 tuần, rồi gọi cho mình, đó là cuộc gọi của sự chấm hết. Anh chẳng nói 1 chữ chia tay, cũng chẳng nói mình đợi, vì lúc đó anh buộc phải chuyển công tác đi xa hơn. Anh chỉ bảo anh không làm gì được cả, đi xa cũng không lo được cho mình, vì năm đấy mình học đại học năm cuối, và thế rồi hai đứa khóc, cũng là lần đầu mình nghe anh khóc. Với độ tuổi của anh, tầm 26-27, chắc anh cũng đang phải vật lộn với sự nghiệp của anh. Cho đến bây giờ, mình lớn rồi, đi làm rồi, mới có thể hiểu được vì sao anh như vậy. Vậy cho nên nếu bạn chưa có công việc ổn định tại một địa điểm cụ thể, đừng vội yêu, vì nếu có vấn đề gì xảy ra, chắc chắn cả hai bạn đều sẽ khó khăn trong việc mở lời cho tình cảm của chính mình..