Nét đẹp hà nội trong tôi

Thảo luận trong 'Góc Chia Sẻ' bắt đầu bởi Pumkin, 16 Tháng bảy 2020.

  1. Pumkin

    Bài viết:
    0
    Sinh ra và lớn lên tại Hà Nội-thủ đô nghìn năm văn hiến, chẳng trách mà tôi lại yêu nơi này đến như vậy. Từng khoảnh khắc, cột mốc và thời gian của tôi đều có Hà Nội, đều là những ký ức về thành phố hiền hòa này. Trong mắt tôi, Hà Nội luôn đẹp biết nhường nào, cái nét đẹp dịu dàng mà mộc mạc, gai góc ấy, làm tôi thêm say mê và chìm đắm vào trong nó. Hà Nội trong tôi, là nét đẹp như vậy.

    Hà Nội của tôi là những mùa xuân tràn đầy sự hạnh phúc, vẻ rạng rỡ tươi mới bao trùm lên mọi cảnh vật, những cảnh tượng đông đúc ấy lại trở thành chốn nhộp nhịp. Khó mà không mê mẩn sắc xuân nơi đây, vì nó đẹp đến nao lòng. Chậm lại, ta có thể lắng nghe tiếng nhựa sống đang chảy, từng lớp từng lớp một. Mùa thu Hà Nội lại như trở thành một cô thiếu nữ dịu dàng, e ấp.

    Người ta bảo rằng, thu là đặc trưng của Hà Nội. Những ngày ấy, nắng vàng nhạt, ngọt ngào chảy trên những con đường phố cổ, rồi chiếu lấp lánh hồ Gươm, quyện cùng chút gió hanh khô nhẹ. Hoa sữa cứ trắng cả con đường, tỏa hương thơm ngát, hương thơm làm dịu êm tâm hồn người con Hà Nội. Những ngày thu Hà Nội, tất cả mọi thứ trầm xuống, nhẹ nhàng hơn.

    Tôi nhớ khi còn bé xíu, tình yêu của tôi với Hà Nội được bồi đắp bằng những cây kem Tràng Tiền, Hồ Tây nho nhỏ, ăn một miếng thôi, mà tâm trạng cảm giác thật vui vẻ. Những món ăn của Hà Nội, thực sự là chứa cả tâm hồn của nơi đây, đem lại cho ta được cảm giác khác hẳn với những nơi khác. Hương vị ấy, từ món bánh tôm Hồ Tây, phở gánh phố cổ.. đều là những hương vị mà chỉ Hà Nội mới có, của riêng Hà Nội mà thôi.

    "Đến Hà Nội làm cốc nâu", người ta nói nói như vậy. Vì sao ở Hà Nội, cà phê mới được ưa chuộng như vậy? Hương vị cà phê Hà Nội nó không ngọt như ở những nơi khác, mà hơi đắng và đặc. Vừa nhấp ngụm cà phê, ngồi tán gẫu, nói chuyện với bạn bè, ngắm nhìn dòng người đi lại trên con phố, cảm nhận hương cà phê vương vấn và làn gió khẽ lùa vào mái tóc. Đó là thú vui, và dường như là thói quen, của bất cứ người Hà Nội nào.

    Và trên hết, Hà Nội là tình yêu và con người. Nơi đây có tiếng ru à ơi của mẹ, có sự ấm áp của người cha, Hà Nội như bao bọc hết tất cả những yêu thương, tâm tư của con người. Con người Hà Nội chân thành, cởi mở, có vội vã, nhưng cũng có sự từ tốn, và hơn tất cả, họ có sự yêu thương giữa con người với nhau, trao nhau những nụ cười, sự hạnh phúc.

    Hà Nội dần thay đổi, tuy có đôi lúc tôi phải giật mình vì sự thay đổi ấy, nó không còn trầm lặng nữa, Hà Nội của tôi nay vội vã nhiều hơn, chuyển động nhanh hơn, mang nhiều bụi bặm của thành phố hơn, lai căng nhiều nhưng nó vẫn còn đó, những giá trị làm nơi đây trở nên cuốn hút bởi nét đẹp không bao giờ tàn phai qua năm tháng.

    Tôi không biết sau một trăm. Một nghìn năm nữa, Hà Nội trong tôi còn đẹp như vậy không, tôi có còn yêu Hà Nội như bây giờ không? Nhưng hiện tại, tôi yêu Hà Nội bằng cả trái tim. Những ai đã trót yêu Hà Nội, thì cho dù đi đâu đi chăng nữa, trái tim ta vẫn cứ lưu giữ mãi hình ảnh thành phố ấy, rồi khi ai đó nhắc về Hà Nội, ta lại mỉm cười, thầm nghĩ: "À, đó là nơi mà tôi trao trọn cả tình yêu."
     
    Last edited by a moderator: 16 Tháng bảy 2020
  2. Đăng ký Binance
Trả lời qua Facebook
Đang tải...