Bài Thơ: Nắng Này cô gái nhỏ! Em đang chờ nắng lên, Hay tự mình làm nắng? Sao sưởi ấm mọi người Khi lòng em vẫn lạnh? Hôm qua tôi nghe thấy Em tâm sự tỉ tê Rằng lần đầu gặp nắng Em lỡ say mất rồi. Chàng trai ấy không cười Nhưng sao thật ấm áp. Chàng trai ấy không nói Nhưng tràn đầy yêu thương. Em nói rằng em biết Trái tim đã rung rinh Người với em là nắng Là ấm áp giữa trời. Hôm nay tôi nghe thấy Em tâm sự tỉ tê Rằng chẳng còn hạnh phúc Khi gặp nắng nữa rồi. Hóa ra nắng là giả Là hào quang bên ngoài Là em tự mơ mộng Là em tự si mê. Người ta là đùa vui Trêu chọc cô gái nhỏ Người ta đã thắng rồi Thắng được trái tim em. Tôi nhìn em tư lự Ánh mắt nhìn xa xăm Em chỉ cười không khóc Ai biết lòng em đau? Nắng trao em là giả Em lại trao chân tình Sau cùng em vẫn thế Vẫn là nắng đơn côi Tự mình đi sưởi ấm Chẳng thể đợi chờ ai.