Nắng đã hanh rồi Tác giả: Vũ Quần Phương Bài thơ "Nắng đã hanh rồi" của Vũ Quần Phương vừa là một bức tranh thiên nhiên đẹp về quê hương vừa mang chút tình bâng khuâng thương của nhân vật trữ tình về người em gái phương xa. Qua cảm nhận tinh tế của nhân vật trữ tình, cảnh vật quê hương hiện lên thật đẹp với nắng vàng hanh, với tiếng sếu vang vọng, mây trắng xếp làn, khói ủ mộng yên lành, với xôn xao tre mía.. Cảnh bình dị mà yên bình, thơ mộng quá. Mỗi câu thơ là một nét vẽ tài tình tạo nên bức tranh sống động, có hồn về khung cảnh quê hương. Chắc hẳn Vũ Quần Phương phải là người yêu thiên nhiên, yêu quê hương tha thiết mới có những cảm nhận tinh tế ấy và mới có thể thổi hồn vào cảnh và khiến chúng trở nên lung linh như vậy. Không chỉ là bức tranh đẹp về cảnh quê, bài thơ còn chất chứa nỗi lòng của nhân vật "anh" gửi tới người "em" phương xa khi mùa đông về: "Anh ngả vào đâu nỗi nhớ mong" - Câu hỏi tu từ vang lên mang theo cả nỗi nhớ mong, khát khao gặp gỡ đến da diết của anh về em. Tình yêu thiên nhiên quyện hòa trong tình yêu đôi lứa đã mang đến những dư vị đặc biệt, cảm xúc lắng sâu cho bài thơ "Nắng đã hanh rồi". Xem thêm: Đọc Hiểu: Nắng Đã Hanh Rồi - Vũ Quần Phương, Ngữ Văn 10 Nắng đã vàng hanh như phấn bay Đã nghe tiếng sếu vọng sông gày Trước sân mây trắng về đông lắm Em ở xa nhà em có hay Em có hình dung những mái tranh Nắng lên khói ủ mộng yên lành Vườn sau tre mía xôn xao lá Anh chẳng là cây cũng trĩu cành Em có cùng anh lên núi không Có nghe thầm thĩ tiếng rừng thông Nắng chiều ngả bóng thông in đất Anh ngả vào đâu nỗi nhớ mong Xuân sắp sang rồi xuân sắp qua Một năm năm mới lại năm qua Mà sao nắng cứ như tơ ấy Rung tự trời cao xuống ngõ xa. In trong Hoa trong cây, Những điều cùng đến, Vết thời gian, NXB Hội Nhà văn, Hà Nội, 2014, tr. 33