Tiêu đề: Năm Ấy Chúng Ta 18 Tác giả: Seven Thể loại: Tản Văn Link thảo luận góp ý: [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm sáng tác của seven Số 18 vốn dĩ cũng chỉ là một con số bình thường, nhưng tuổi 18 – khi nhắc tới thật khiến người ta cảm thấy một chút gì đó khó tả ở trong lòng. Đó không phải là số tuổi chúng ta có được mà đó chính là ngưỡng cửa từ thiếu niên đến trưởng thành của một đời người, là khoảng thời gian khắc cốt ghi tâm, khiến chúng ta luôn suy ngẫm về nó bất cứ lúc nào. Có người gặp được tuổi 18 vào mùa hoa rực rỡ nhất, nhưng cũng có người phải trải qua nó trong cái lạnh lùng buốt giá của ngày đông. Dù chúng ta có sự khởi đầu như thế nào đi chăng nữa thì khi đã chạm đến thanh xuân, mỗi người bắt buộc phải chuyển hướng cho những chuyến hành trình hoàn toàn mới của riêng mình. Nhưng liệu lộ trình vừa được thay đổi này là đúng hay sai lại không phải dựa vào sự chọn lựa ban đầu mà từng bước trưởng thành của chúng ta sẽ từ từ tạo ra những ngã rẽ cho nó. Rồi cứ thế tiến lên phía trước, trên con đường ấy vẫn tiếp tục xuất hiện những thử thách mà bắt buộc chúng ta phải kiên trì vượt qua, vẫn tiếp tục nở rộ những đóa hướng dương để sưởi ấm tâm hồn ta mỗi khi bị thương tổn. Khi đi qua thanh xuân cũng đồng nghĩa với việc chúng ta phải học cách chịu đựng đau thương, bởi vì ai rồi cũng sẽ trưởng thành, cũng sẽ cô độc đối mặt với thử thách của cuộc sống. Tuổi 18 khiến chúng ta trở nên đẹp hơn nhưng lại lấy mất đi tâm hồn thuần khiết ban đầu, bắt buộc mỗi người phải tự tìm lại bản ngã trong màn sương mờ mịt. Điều mà bạn chờ đợi ở thời niên thiếu là gì? Điều mà bạn hối tiếc vì đã bỏ lỡ qua khoảnh khắc tươi đẹp đó là gì? Chẳng ai trả lời được câu hỏi đó đâu và chỉ có bạn là đáp án duy nhất. Nếu chúng ta thực sự tin tưởng vào chính mình, tin tưởng vào đoạn đường mà chúng ta lựa chọn thì cánh cửa phía trước sẽ mở ra một vùng đất đẹp đẽ, nơi mà những ước mơ đang chờ chúng ta khám phá. Không cần che giấu, không cần kiềm chế, hãy để cho tuổi 18 tỏa sáng như những vì sao trong thiên hà của bạn.. để khi ngoảnh đầu nhìn lại bạn phải tự cảm thán rằng: "Tuổi 18 của tôi thật tuyệt vời!". Bạn chính là bạn, là độc nhất vô nhị, dù sai lầm cũng chẳng sao. Chỉ cần thừa nhận và sửa chữa lỗi lầm thì không còn gì hối tiếc nữa. Học cách tha thứ cho bản thân, học cách đối mặt với chính mình, biến ước mơ thành đôi cách bay đến hoài bão. Chặng đường này vì chúng ta trưởng thành mà xuất hiện, vậy nên cứ chạy về phía trước và đem theo tuổi 18 để lấp đầy khoảng trống bên trong linh hồn của bạn. Những con người cùng bước qua tuổi thanh xuân với chúng ta, sau này chắc sẽ vẫn còn ở lại, hoặc sẽ rời đi đến lộ trình của riêng họ. Vậy đó, 18 tuổi không hẳn là trưởng thành nhưng cũng không phải còn quá ngây thơ, khi đó mọi người đủ lớn để hiểu cuộc đời không chạy trên một quỹ đạo có sẵn mà nó đang chuyển động theo dấu chân của chúng ta. Thế nên chạy trốn là hèn nhát, từ bỏ là yếu đuối, đứng yên là vô dụng, phải tiến lên thôi! Vấp ngã khiến chúng ta trưởng thành hơn, giúp bước chân càng vững vàng hơn, để nhịp đập trái tim càng mạnh mẽ hơn. Và tuổi 18.. chính là một trong những bản thể hoàn mỹ nhất để trọn vẹn một đời người! - Hoàn_