Mỵ Châu và Em Đan Mộc ***** Chuyện Mỵ Châu ngày xưa em biết không? Vì tình yêu say đắm hóa thành trọng tội Để muôn đời người người đều xem lỗi Chê trách, mỉa mai, thông cảm, hững hờ Ai biết được rằng nàng đau đớn bơ vơ Khi thương yêu không được người đền đáp Bị phản bội khi mong một vòng tay ấm áp Chút chở che, chút quan tâm giữa bão táp cuộc đời Nhưng biết làm sao những cay đắng của miệng người Con tim tin tưởng tan thành tro bụi Lý trí che mờ, tình cũng vụn rụi Ảo tưởng chung đôi theo mông muội vỡ tan tành Có phải em hôm nay, thường hay thở than rằng Tình yêu gian dối là tình yêu ích kỷ Em vẫn mơ ước một tình nhân thi vị Nhất kiến chung tình, nhất kiếp mãi chung đôi Ai đánh thuế giấc mơ, dù nó màu hồng xa xôi Chỉ là, em nên nhớ hiện thực cần xem trọng Nhưng Tỉnh táo sao được giữa khát khao cháy bỏng? Và nghĩ kĩ rồi, yêu theo lý trí có gọi là tình yêu? Thôi thì em ơi, cứ như Mỵ Châu một lần em thử thôi Không liên quan dân, nước, không so đo mất được Không coi nhẹ hiếu trung, chỉ vì ta biết trước Có tình yêu chân thành, ngược cũng nên xuôi Có tình yêu chân thành, sắt thép cũng sẽ tôi Để em và ta thành một đôi thiên ý Để em và ta, yêu nhau như tri kỉ Vạn dặm đời, dù chiến chinh hay trị bình, không chia cắt được tình ta.