[Bài Thơ] Muộn - Triệu Thiên Phan

Thảo luận trong 'Thơ Ca' bắt đầu bởi Tạp lục, 14 Tháng mười hai 2020.

  1. Tạp lục

    Bài viết:
    20
    MUỘN

    Đợi một ngày em chợt thấy yêu anh

    Thì xác thân anh đã thành cát bụi.

    Tình em trao chỉ lưu vào huyền thoại

    Ru cõi hồn anh ngậm lối âm ty.

    Lúc đương thời em nỡ bỏ ra đi

    Cho nước mắt anh rơi.. vì em cả.

    Đợi đến khi trái tim chì rệu rã

    Em quay về thì.. tình đã biệt ly!

    Nước mắt nào lai láng đẫm bờ mi?

    Khóc cho anh còn nghĩa gì em hỡi?

    Bến tương tư.. anh từng hoài mong đợi

    Hát ru lòng xoa dìu vợi cô đơn.

    Tháng năm qua tình em trả gì hơn

    Là cho anh nỗi căm hờn kiếp khổ.

    Rồi từ đây sẽ vùi thây đáy mộ

    Một mối tình, một kiếp số vô duyên.

    Anh muốn thác nhưng lòng vẫn chưa yên

    Lo người thân sẽ đau phiền thương nhớ!

    Em từng nói *ta có duyên không nợ*

    Chuyện tình mình là chỉ lỡ lầm.. yêu.

    Thôi! Thế thì anh về bến tịch liêu

    Vĩnh biệt em cho mọi điều tốt đẹp!
     
    Cute pikachuĐinh Văn Cầu thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...