借 - Jiè - "Mượn" Ca sĩ: Mao Bất Dịch (毛不易 - Mao bu yi) - Singer China 2020 Mao Bất Dịch (1994) là một ca sĩ, nhạc sĩ người Trung Quốc. Mao Bất Dịch là một anh chàng hướng nội, trước khi ra mắt, bị người ta nghi ngờ tính cách không thích hợp đi theo con đường giải trí, cậu rất thản nhiên: "Hướng nội không phải là tính cách thiếu hụt, chỉ là một loại tính cách" "Tính cách của tôi là tính cách của tôi, tôi đi là việc tôi đi." Nhưng người hướng nội, từ trước đến giờ tình cảm luôn tinh tế tỉ mỉ, nhạy cảm với thế giới bên ngoài. Bài hát của Mao Bất Dịch, bắt nguồn từ cuộc sống, bắt nguồn từ những việc từng trải qua, bắt nguồn từ sự nhạy cảm. Trong buổi lưu diễn "Người giống như tôi" ở Thành Đô, Mao Bất Dịch từng nói: "Có lẽ có một ngày tôi không thể viết ra bài hát có thể cảm động mọi người, có lẽ có một ngày tôi không muốn ca hát, tôi muốn đi bán đồ nướng hoặc là cho thuê nhà, có lẽ có một ngày các bạn cũng phải bận bịu với cuộc sống của mình, không có thời gian để tới. Lúc đó có lẽ tôi đã bị mọi người quên mất, có điều hi vọng lúc đó còn có một ca sĩ, còn có một người viết ra bài hát khiến các bạn cảm động, hi vọng bài hát của người đó còn có thể khiến mọi người cảm nhận được sự dịu dàng của thế giới này. Hi vọng lúc người đó xuất hiện, bạn sẽ nhớ tới:" Nhiều năm trước, có một ca sĩ tên là Mao Bất Dịch, anh ta cũng từng viết rất nhiều ca khúc làm cảm động tôi khi còn trẻ. " Danh sách ca khúc khác của cùng tác giả: [Lyrics + Vietsub] - Nếu Một Ngày Tôi Trở Nên Giàu Có - Mao Bất Dịch Lời bài hát: Version 1: 借 一 盏 午 夜 街 头 昏 黄 灯 光 照 亮 那 坎 坷 路 上 人 影 一 双 Jiè yī zhǎn wǔyè jiētóu hūnhúang dēng guāng zhào lìang nà kǎnkě lùshàng rényǐng yī shuāng 借 一 寸 三 九 天 里 冽 冽 暖 阳 融 这 茫 茫 人 间 刺 骨 凉 Jiè yīcùn sānjiǔ tiān lǐ liè liè nuǎn yáng róng zhè mángmáng rénjiān cìgǔ líang 借 一 泓 古 老 河 水 九 曲 回 肠 带 着 那 摇 晃 烛 火 漂 往 远 方 Jiè yī hóng gǔlǎo héshuǐ jiǔ qū húi cháng dàizhe nà yáohùang zhú huǒ pìao wǎng yuǎn fāng 借 一 段 往 日 旋 律 婉 转 悠 扬 把 这 不 能 说 的 轻 轻 唱 Jiè yīdùan wǎngrì xúanlǜ wǎn zhùan you yáng bǎ zhè bùnéng shuō de qīng qīng chàng Chorus: 被 这 风 吹 散 的 人 说 他 爱 得 不 深 被 这 雨 淋 湿 的 人 说 他 不 会 冷 Bèi zhè fēng chuī sàn de rén shuō tā ài dé bù shēn bèi zhè yǔ lín shī de rén shuō tā bù hùi lěng 无 边 夜 色 到 底 还 要 蒙 住 多 少 人 它 写 进 眼 里 他 不 敢 承 Wúbiān yè sè dàodǐ hái yào méng zhù duōshǎo rén tā xiě jìn yǎn lǐ tā bù gǎn chéngrèn Version 2: 借 一 抹 临 别 黄 昏 悠 悠 斜 阳 为 这 漫 漫 余 生 添 一 道 光 Jiè yīmǒ línbié húanghūn yōuyōu xié yáng wèi zhè mànmàn yúshēng tiān yīdào guāng 借 一 句 刻 骨 铭 心 来 日 方 长 倘 若 不 得 不 天 各 一 方 Jiè yīmǒ línbié húanghūn yōuyōu xié yáng wèi zhè mànmàn yúshēng tiān yīdào guāng Chorus: 被 这 风 吹 散 的 人 说 他 爱 得 不 深 被 这 雨 淋 湿 的 人 说 他 不 会 冷 Bèi zhè fēng chuī sàn de rén shuō tā ài dé bù shēn bèi zhè yǔ lín shī de rén shuō tā bù hùi lěng 无 边 夜 色 到 底 还 要 蒙 住 多 少 人 它 写 进 眼 里 他 不 敢 承 认 Wúbiān yè sè dàodǐ hái yào méng zhù duōshǎo rén tā xiě jìn yǎn lǐ tā bù gǎn chéngrèn 可 是 啊 總 有 那 風 吹 不 散 的 認 真 總 有 大 雨 也 不 能 抹 去 的 淚 痕 Kěshì a zǒng yǒu nà fēngchuī bú sàn de rènzhēn zǒng yǒu dàyǔ yě bùnéng mǒ qù de lèihén 有 一 天 太 陽 會 升 起 在 某 個 清 晨 一 道 彩 虹 兩 個 人 Yǒu yītiān tàiyáng hùi shēng qǐ zài mǒu gè qīngchén yīdào cǎihóng liǎng gè rén 借 一 方 樂 土 讓 他 容 身 借 他 平 凡 一 生 Jiè yīfāng lètǔ ràng tā róngshēn jiè tā píngfán yīshēng Lời dịch: Mượn ngọn đèn vàng mờ trên phố nửa đêm soi bóng hai người trên con đường gập ghềnh Mượn một tia nắng ấm áp ngày tam cửu làm tan đi thế gian rộng lớn giá lạnh này Mượn dòng chảy xa xưa từ con sông quanh co chín khúc mang theo ánh nến đung đưa đi thật xa Mượn một đoạn giai điệu cũ và nhẹ nhàng hát lên những điều không thể nói thành lời Người bị cơn gió cuốn đi nói người chưa yêu sâu đậm, người bị mưa rơi ướt đẫm nói người không hề lạnh Đêm bất tận còn muốn bịt mắt thêm bao kẻ nữa, nó đã in hằn lên đôi mắt mà người vẫn chẳng dám thừa nhận Mượn một vạt nắng chiều nghiêng mờ nhạt thêm chút ánh sáng cho quãng đời còn lại này Mượn một câu khắc cốt ghi tâm rằng ngày tháng còn dài, giả như chẳng thể nào không đôi ngả Người bị cơn gió cuốn đi nói người chưa yêu sâu đậm, người bị mưa rơi ướt đẫm nói người không hề lạnh Đêm bất tận còn muốn bịt mắt thêm bao kẻ nữa, nó đã in hằn lên đôi mắt mà người vẫn chẳng dám thừa nhận Có điều, luôn có giọt nước mắt không thể bị gió cuốn đi, có giọt nước mắt không thể bị nước mưa xóa nhòa Một ngày kia mặt trời sẽ mọc, sớm tinh mơ một cầu vồng, hai bóng người Mượn một mảnh thiên đường để nương thân, mượn người một kiếp bình thường. /.