Bài hát: Mười năm nhân gian (Thập niên chi ước) Trình bày: Lão Can Ma Trường Bạch tuyết sơn, thập niên chi ước "Cậu già rồi." Lyrics: Guāng shì shéi rán zhú zhào lìang shíjiān shè xìa de mí cáng Guāng zhìhùan míng'àn lìchǎng sìyì líutǎng Kàn shéi zhànguò dì dìfāng qíjú yǐ bǎikǒngqiānchuāng Kàn yǎnqían zùi zhēn jiǎ xìang jiǎ yòu héfáng Húaichuāizhe chìliè wán xīn zǒuxìang zùi kuānróng xíngchǎng Lièguò sùiguò dōu kōngdòng de húixiǎng Dào zùihòu jìng qìngxìng yú xīyáng réng líu zài shēnshang Láibují jiǎng gùshì duō diēdàng Yǒu zùi qíjué de fēnglúan chéngquánguò nǐ wǒ zhāngkúang Hǎishàng qīng huī yǔ yúan yuè shèng jìn bēi guāng Yǒu zùi gū'ào de xuěshān jìng tīngguò nǐ wǒ sòng zhāng Shìrén jīng xìan de qíao dùan bùguò xúncháng Guāng kě xún lái lù jiānxiǎn yě kě zhào qían lù tǎndàng Guāng bǔ tían cán lòu shìxiāng wúxū dùlìang Kàn nǐ jìsùan de wúcháng hé nǐ lái shí de fǎnghúang Kàn zhōng yǒu yǒngqì dú dǎng rénshì huāngtáng Húaichuāizhe chìliè wán xīn zǒuxìang zùi kuānróng xíngchǎng Lièguò sùiguò dōu kōngdòng de húixiǎng Dào zùihòu jìng qìngxìng yú xīyáng réng líu zài shēnshang Láibují jiǎng gùshì duō diēdàng Yǒu zùi qíjué de fēnglúan chéngquánguò nǐ wǒ zhāngkúang Hǎishàng qīng huī yǔ yúan yuè shèng jìn bēi guāng Yǒu zùi gū'ào de xuěshān jìng tīngguò nǐ wǒ sòng zhāng Shìrén jīng xìan de qíao dùan bùguò xúncháng Yǒu zùi qíjué de fēnglúan chéngquánguò nǐ wǒ zhāngkúang Hǎishàng qīng huī yǔ yúan yuè shèng jìn bēi guāng Yǒu zùi cánpò dì shūjiǎn jìzǎiguò guāngyīn màncháng Wuýì shíguò de pìan wǎ lìshǔ hán líang Yǒu zùi gū'ào de xuěshān jìng tīngguò nǐ wǒ sòng zhāng Shìrén jīng xìan de qíao dùan bùguò xúncháng Yǒu zùi qīngshòu de zìjì dōu yǐ súi jìyì fàn húang Ér wǒ zàidù pūdìan qǐ xìa gè piānzhāng VIETSUB: Ai, là ai châm đuốc soi đường? Trong thời gian cất giấu mê hoặc Điên đảo đen trắng không rõ ràng Cứ tung hoành thôi Xem, là ai ngưng bước nơi này Lộ trình kia khắc thêm vết thương Xem, nào phân đen trắng trần gian Giả cũng không sao Thời ngây thơ đem cả trái tim đi đày Vào pháp trường khoan hồng Lại từng vỡ tan Đây tiếng vang sao trống rỗng Tịch dương hân hoan kết thúc khi soi rọi Vẫn lưu lại chính mình Người chẳng kịp để đến mà kể chuyện xưa Trập trùng nơi núi non nguy hiểm Chỉ là nhiệt huyết khi thiếu thời Biển trong xanh, ánh trăng rọi soi Trong chén trăng ngân Dù ngàn đời tuyết sơn kiêu ngạo Ta ca người lặng yên lắng nghe Cầu mong ao ước nơi nhân gian Ra chỉ như vậy Quang, rọi soi trong chốn nguy hiểm Nhưng đèn kia soi sáng con đường Quang, trần ai lấp đi khe hở Chẳng cần thiện lương Vô thường đầy toan tính gian trần Nơi nào đi đến cũng hốt hoảng Xem, còn cô đơn mang dũng khí Hoang đường nhân gian Thời ngây thơ đem cả trái tim đi đày Vào pháp trường khoan hồng Lại từng vỡ tan Đây tiếng vang sao trống rỗng Tịch dương hân hoan kết thúc khi soi rọi Vẫn lưu lại chính mình Người chẳng kịp để đến mà kể chuyện xưa Trập trùng nơi núi non nguy hiểm Chỉ là nhiệt huyết khi thiếu thời Biển trong xanh, ánh trăng rọi soi Trong chén trăng ngân Dù ngàn đời tuyết sơn kiêu ngạo Ta ca người lặng yên lắng nghe Cầu mong ao ước nơi nhân gian Ra chỉ như vậy Dừng chân nơi núi non nguy hiểm Coi như nhiệt huyết khi thiếu thời Biển trong xanh, ánh trăng rọi soi Ly ấy trăng ngân Ngàn đời còn thẻ tre mục tàn Đem ghi lại thời gian lúc xưa Là vô tâm ngói kia ai nhặt Hồi ức âm u Dù ngàn đời tuyết sơn kiêu ngạo Ta ca người lặng yên lắng nghe Cầu mong ao ước nơi trần gian Sao quá tầm thường Đường chữ kia viết ra thanh mảnh Nay lại tạc tận tâm đấy thôi Còn ta đem viết ra câu đệm Cho tiếp chương sau