MÙA XUÂN QUÊ HƯƠNG Tác giả: Nguyễn Đình Huân Có một nơi mà chỉ cần hé đôi lời ở đầu môi, là tất cả những cảm xúc nhớ nhung, yêu mến lại ùa về trong tâm trí. Nơi ấy được gọi bằng hai tiếng "quê hương". Quê hương là nơi chôn nắm nhau đỏ máu lúc chào đời. Quê hương là nơi ta chập chững những bước đi đầu tiên trong hành trình cuộc sống. Quê hương là nơi ta bập bẹ tiếng bà riếng mẹ chẳng tròn lời. Quê hương cũng là nơi khắc khi bao kỉ niệm tuổi thơ.. Đó cũng là nơi mà có lẽ "ai đi xa cũng nhớ nhiều" : Nhớ dòng sông, con đò, bến nước; nhớ hàng dừa soi bóng nghiêng nghiêng; nhớ lũy tre trưa hè kẽo kẹt; nhớ cánh đồng thẳng cánh cò bay; nhớ đến cả canh tím rau dền, mùa thơm cốm nếp.. Quê hương là nơi dù nghèo cũng chẳng nỡ rời xa, nơi dù xa cũng luôn gần trong tâm trí, nơi thiêng liêng sâu nặng nghĩa tình.. Và ai cũng có một "hình bóng quê nhà" trong sâu thẳm trái tim. "Mùa xuân trên quê hương" của Nguyễn Đình Huân nằm trong số những bài thơ viết về quê hương để lại nhiều ấn tượng sâu sắc trong lòng độc giả. Những hình ảnh đẹp về quê hương khi xuân đến: Hoa xoan, hoa bưởi, hoa cam, hoa bưởi, hoa gạo, hoa chanh.. lần lượt xuất hiện trong bài thơ mang đến bức tranh quê bình dị, dân dã mà tràn đầy sức xuân. Hoa xoan tím rụng hiên nhà. Ngoảnh đầu nhìn lại tháng ba sắp tàn. Mùa xuân cũng sắp sang ngang. Trắng tinh hoa bưởi hoa cam trong vườn. Ngạt ngào hoa vải đưa hương. Bướm bay ong lượn ánh dương tươi hồng. Hoa gạo cháy đỏ bên sông. Mưa xuân lất phất trên đồng lúa xanh. Chim sâu nhảy nhót trên cành. Góc vườn trắng biếc hoa chanh quê mùa. Biết mình phận mỏng chanh chua. Khép mình chẳng muốn hơn thua với đời. Tháng ba em có về chơi. Thăm vườn xưa nhớ một thời chân quê. Cái thời con trẻ say mê. Chơi trò pháo đất hả hê vui cười. Mùa này cây cối xanh tươi. Hoa thơm mật ngọt người người hân hoan. Mùa xuân hạnh phúc ngập tràn. Người dân vui vẻ xóm làng bình yên.