Tên: Mưa Sầu Vương Vấn Tác giả: Khoát Du Thể loại: Thơ tự do Mưa không chỉ là món quà của thiên nhiên mà còn là bức tranh xúc cảm sâu lắng của lòng người. Bài thơ này lấy cảm hứng từ những cơn mưa buồn bã, giận dữ, nhưng cũng đầy xót xa. Mình muốn mượn hình ảnh mưa để nói về những cảm xúc của con người, về những nỗi buồn, sự hờn ghen, và cả những khao khát yêu thương. * * * Trời xám xịt tựa tấm áo mờ Gió rít gào, lá rụng tả tơi. Mưa nặng hạt, lòng thêm sầu nhớ Trút xuống trần, vơi bớt chơi vơi. Mây oán hờn che phủ nắng ấm, Bóng tối buông, đoạn trường vấn vương. Giận dữ xua tan, bao mộng tưởng. Đời chìm sâu, khuất lối buồn thương. Mưa cứ thế, dầm dề qua năm tháng Muốn rửa nhòa bao tội lỗi triền miên. Lòng nặng trĩu, hồn đau thương vạn trượng Mưa rơi mãi, sầu ai chẳng thể vơi. Liệu khi nào cơn mưa ngừng nhỏ lệ? Liệu ngày sau nắng ấm sẽ quay về?