Tản Văn Mùa Oải Hương Nở Muộn - Tiêu Di

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Lục Hân Di, 20 Tháng tám 2020.

  1. Lục Hân Di Hồ Ly

    Bài viết:
    4
    Tên tác phẩm: Mùa Oải Hương Nở Muộn

    Tác giả: Tiêu Di

    Thể Loại: Tản văn, Truyện ngắn, Đam mỹ

    Một câu chuyện tình yêu không trọn vẹn


    Link thảo luận, góp ý:
    [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm của Lục Hân Di

    [​IMG]

    Mộc - quán cà phê nhỏ cuối đường ấy là nơi bắt đầu câu chuyện, một câu chuyện tình yêu đẹp, đẹp đến đau lòng.

    Tôi tại nơi ấy chứng kiến câu chuyện tình yêu không trọn vẹn của hai người con trai Gia Khiêm và Lê Lộc. Họ gặp nhau, yêu nhau rồi gặp phải sự cấm cản của hai bên gia đình, họ cùng nhau lập nghiệp rồi mở ra Mộc. Gia Khiêm là người con trai trầm lắng, có lẽ vì vậy Lê Lộc đã tự tay tạo nên Mộc theo phong cách hoài cổ, một tâm hồn cũ. Lê Lộc là người nhẹ nhàng, anh thích oải hương, Gia Khiêm tự tay trồng oải hương quanh khung cửa sổ. Hai người họ cứ như vậy dắt tay nhau đi qua những tháng ngày bình yên sau gian khó, vẫn cứ tưởng mọi chuyện sẽ tốt đẹp đến tận sau này nhưng cuộc sống thật sự không công bằng, những điều bất hạnh luôn đến mà không báo trước.

    Gia Khiêm có việc phải đi một thời gian, tôi đã giúp Lê Lộc trông quán, trong khoảng thời gian này Lê Lộc cảm thấy cơ thể anh không bình thường, anh dễ bị bầm tím dù chỉ là va đạp nhẹ, bất cẩn bị chảy máu thì không thể nào cầm máu được. Tôi nói anh đi bệnh viện xem sao, anh chỉ cười rồi bảo không sao đâu, rồi một ngày tôi thấy anh khóc, trên tay là tờ bệnh án của bệnh viện trung ương..

    Gia Khiêm trở lại, Lê Lộc cũng trở lại bình thường và tôi không còn thấy tờ bệnh án ấy nữa, nhưng tôi biết rằng có một số chuyện đang chầm chậm thay đổi. Lê Lộc tặng Gia Khiêm một chậu oải hương, khi được hỏi lý do thì anh không nói, mọi thứ vẫn trôi qua bình thường, bình thường đến lạ lẫm, nhưng không bí mật nào giữ được đến cuối đời, bệnh của Lê Lộc đang ngày càng nặng, anh bị sốt, chảy máu cam và mẩn đỏ rất nhiều, biết mình không thể giấu anh thú nhận tất cả. Chuyện ngày hôm ấy hai người không nhắc lại nữa, Gia Khiêm nói nhiều hơn, anh dành hết thời gian của mình để ở cạnh Lê Lộc, hai người cùng nhau làm bánh cùng nhau trồng cây làm hết những gì trước giờ họ bỏ lỡ, tôi biết họ cố tỏ ra bình thường là vậy nhưng trong lòng thì nổi gió, có lần tôi thấy hai người họ ngồi lặng ngắm dòng xe qua lại trong thành phố, rồi Gia Khiêm ôm chặt lấy Lê Lộc, Gia Khiêm khóc, Lê Lộc cười nhưng khi nhìn vào mắt anh buồn thương, đau lòng, không am tâm đều hiện rõ.

    Mưa rồi, mưa gạch xóa lung tung trên ô cửa kính, chậu oải hương đặt trên bệ cửa sổ, oải hương năm nay nở muộn những nụ hoa tím lay lay, Lê Lộc đi rồi, căn bệnh ung thư máu đã cướp mất người con trai Gia Khiêm yêu nhất. Lê Lộc đi khi mùa oải hương bắt đầu nở, anh nói chuyện gì đã qua thì hãy để nó trôi về quá khứ, ngày mai mở mắt ra là một cuộc sống mới, sống hạnh phúc cả phần của anh ấy nữa, Gia Khiêm lặng người không nói gì. Mọi chuyện lại trở về như cũ nhưng vắng mất nụ cười như nắng thanh tân, mãi về sau này bên cạnh Gia Khiêm vẫn không có thêm bất kỳ người nào khác nữa, có những thứ sẽ phai nhạt dần theo năm tháng, cũng có nhưng thứ theo thời gian ngày càng trở nên sâu đậm, tâm hồn Gia Khiêm đã bị kẹt lại tại thời khắc Lê Lộc buông tay anh.

    Một ngày nắng tháng sáu bắt đầu, bầu trời xanh trong veo đẹp như nụ cười của ai đó..

    Tiêu Di
     
    PhươngThảo0710 thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 20 Tháng tám 2020
  2. Đăng ký Binance
  3. PhươngThảo0710 https://dembuon.vn/rf/20116/

    Bài viết:
    495
    Nội dung câu chuyện mình rất thích, ngẫm ra cũng rất cảm động nhưng mà mình cảm thấy cảm xúc nó chưa tới lắm. Có lẽ là do bạn dùng cách nhìn nhận của một người ngoài cuộc đê nói về câu chuyện nên cảm xúc nó vẫn chưa đủ lắm, chưa đong đầy lắm. Nó mới chỉ dừng ở một câu chuyện tự sự đơn thuần, có ít yếu tố cảm xúc nên vẫn chưa đã lắm. Bên cạnh đó, mình cảm thấy khá thích văn phong nhẹ nhàng của bạn, nó rất phù hợp với câu chuyện. Đây là điểm tốt cần phải phát huy. Thêm một điểm cộng nữa là cảm xúc ở đoạn cuối bài, rất hay và sâu sắc. Nếu câu chuyện có thêm nhiều yếu tố như thế sẽ thành công hơn. Mình góp ý thế thôi, có gì không phải đừng giận nhé!
     
    Lục Hân Di thích bài này.
  4. Lục Hân Di Hồ Ly

    Bài viết:
    4
    Cảm ơn lời góp ý của bạn rất nhiều
     
    PhươngThảo0710 thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...