Mùa hạ cuối Đan Mộc ***** Gốc phượng nào đâu thấy xác ve Thế mà ve đã tắt theo hè (*) Gió đùa khe khẽ bên trang giấy Lưu bút năm nào vẫn còn đây Ghế đá, hàng cây, ai có hay Một buổi chiều xưa vương tóc mây Hoa bằng lăng tím cài trên áo Bài học làm người "biết khát khao" Giấu làm sao những ước ao Khi ghế đá, đường xưa rêu phủ kín Tiếng trống trường vang, nghe thương bịn rịn Chút lưu luyến gì, kỉ niệm đã dần xa Khép lại rồi mùa hạ đã qua Mùa hạ cuối cùng, có ai chờ ta tan lớp? [Mùa hạ cuối, (*) – Ý thơ 2 câu này mượn ý thơ của nhà thơ Xuân Diệu, trong bài thơ Ý thu)]