Tập Thơ Mùa Đông Trong Tôi - Tháp Nhân

Thảo luận trong 'Văn Thơ' bắt đầu bởi Tháp Nhân, 14 Tháng mười hai 2018.

  1. Tháp Nhân

    Bài viết:
    139
    Tên bài thơ: Gió mùa đông

    Tác giả: Tháp Nhân


    Một chút gió đêm nay cho đủ rét

    Con đừng thơm thôi lá cũng đừng vàng

    Ở trên sao sáng để em sang

    Đôi cánh lớn đáp qua lòng cửa mở Hương của cỏ và độ nồng hơi thở

    Sẽ lên cao làm lửa ở trong hồn

    Như que diêm phải cháy những đầu hôm

    Cho sợi khói thản nhiên vào đôi mắt Đừng vội biết vì sao mà ngơ ngác

    Khi tôi về vầng trán cũng mưa bay

    Đừng vội đau, dù khẽ, ở bàn tay

    Khi trí nhớ vẫn còn nguyên tha thiết Mùa đông tới làm sao em biết

    Những hàng cây trở gió đến lạnh lùng

    Chắc buổi chiều mái tóc cũng mưa giông

    Đường đi học thênh thang loài mây trắng

    Và buồn tự ngàn xưa đâu đã hết

    Khi vô tình gọi lại tuổi tên người

    Tuổi mười lăm, tên đẹp tựa chiều phai

    Hồn vắng lặng mà nghe như đã khắp Một chút núi của bầu trời xa tắp

    Soi bóng về thềm cửa cũ màu xanh

    Em có nghe rất khẽ ở bên mình

    Sương mới rụng về hồn lơ lửng cánh Một chút gió cho đêm nay vừa lạnh

    Tôi bắt đầu sửa soạn đón mùa đông

    Em có nghe lửa ấm ở trong lòng

    Hương cỏ thắm, và cây kia xơ xác.
     
  2. Tháp Nhân

    Bài viết:
    139
    Tên bài thơ: Gió bấc

    Tác giả: Tháp Nhân


    Gió bấc mang về nỗi nhớ nhung,

    Bờ lau xơ xác dưới mưa phùn,

    Nước tràn sông rộng, thuyền không bến,

    Lòng gởi chăn bông vẫn lạnh lùng. Khi Bóng hoàng hôn giục én bay,

    Hương buồn man mác lướt qua cây,

    Có ai nghe thấy gì trong gió?

    Cả một thời xưa đọng ở đây.
     
  3. Tháp Nhân

    Bài viết:
    139
    Tên bài thơ: Gió mùa về

    Tác giả: Tháp Nhân


    Gió mùa về, đông ấy.. lạnh không em?

    Anh nhìn lên, thấy bầu trời ảm đạm

    Bỗng chạnh lòng cơn mưa phùn cuối tháng

    Phố ngập ngừng da diết chiều riêng anh

    Gió mùa về, cuốn chiếc lá mỏng manh

    Tháng 12 rơi nhanh vào nỗi nhớ

    Dường như xa, rất xa rồi em nhỉ?

    Đâu ai ngờ, yêu thế cũng chia phôi

    Tình vẫn ấm như ngày nào đấy thôi

    Sâu trong tim, anh vẫn còn cất giữ

    Giữa lang thang anh đi tìm quá khứ

    Chợt nhận ra, thiếu đợt gió mùa về..
     
  4. Tháp Nhân

    Bài viết:
    139
    Tên bài thơ: Nắng mới
    Tác giả: Tháp Nhân


    Một ngày nắng mới lên
    Gọi câu yêu tròn trịa
    Là những gì sẽ đến
    Kể từ ngày hôm kia

    Rồi mình sẻ chia
    Những vui buồn em nhé
    Lòng sẽ vơi thật nhẹ
    Khơi sáng đời lung linh

    Và hạt nắng thủy tinh
    Từ nụ cười chớm nở
    Mang muôn ngàn nỗi nhớ
    Khẽ thì thầm bên tai.
     
  5. Tháp Nhân

    Bài viết:
    139
    Tên bài thơ: Gió lạnh cô đơn

    Tác giả: Tháp Nhân


    Gió lạnh đã về mình thèm một bàn tay

    Dìu dắt mình đi qua mùa đông lạnh lẽo

    Rét buốt đêm thâu làm tim này khô héo

    Ai có thương mình thì hãy cứ nói ra.

    Mùa đông đã về và mùa đông sẽ qua

    Cô đơn nhiều lắm rồi giờ mình cần sưởi ấm

    Mình cần một ai cùng mình đi thật chậm

    Nói chuyện cùng mình, tâm sự cùng mình.

    Năm tháng qua rồi niềm vui bỗng lặng thinh

    Xuân, hạ, thu, đông vẫn riêng mình lẻ bóng

    Giờ mình chỉ cần một người cùng quý trọng

    Cho mình dựa vào và trông ngóng mà thôi.

    Thanh xuân sắp qua rồi và sẽ sớm qua thôi

    Ai đó có đơn côi có nhớ mình thì nói

    Mình sẽ ở bên những ngày mệt mỏi

    Sẽ yêu ai đó thật nhiều và sẽ hứa dài lâu

    Mình ở đây rồi, còn ai đó ở nơi đâu?
     
  6. Tháp Nhân

    Bài viết:
    139
    Tên bài thơ: Giây phút chạnh lòng

    Tác giả: Tháp Nhân


    Mùa đông vắng em buồn lắm biết không

    Gió cũng thôi thì thầm bên khung cửa

    Nắng bỏ đi và nắng không về nữa

    Dốc cạn lòng chỉ thấy những cơn mưa.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...