296 0
Tác phẩm: Mưa đỏ

Tác giả: Chu Lai

54763794817_25dda1cf49_o.jpg


Mình vẫn chưa đi xem phim nha mình đọc tiểu thuyết đúng hơn là nghe người khác đọc cho mình. Dạo này mắt mình cận nặng hơn rồi cho nên mình thử đọc sách bằng cách khác thay vì đọc từng chữ giờ mình lắng nghe người khác đọc từng câu, từng dòng. Dạo này mình đi làm hơi bận với lại tháng này kinh tế kém quá cho nên không có chi phí. Bởi vậy ở nhà đọc sách không có đi xem phim. Với lại mình thấy review là phim với truyện có nhiều tình tiết hơi khác xíu nha.

Cho nên có một số điểm có thể là mình nghe không kỹ hay không cảm nhận được cái tinh túy của lời văn có gì mọi người góp ý cho mình nha. Cùng mình đọc sách nào.

Nghe cái tựa truyện thôi mà đã thấy mùi rỉ sắt của máu thoang thoảng trong trí tưởng tượng của mình rồi. Cơn mưa đỏ tươi lẫn máu và những mảnh xương vỡ vụn hay một phần xác thịt của người chiến sĩ lẫn với nước mưa. Có phải ông trời cũng rơi nước mắt trước sự khốc liệt của cuộc chiến tranh tại thành cổ Quảng Trị. Nơi giữ vai trò then chốt trong cuộc đàm phán Hiệp định Paris. Cái nơi mà chỉ được thắng không được thua cho dù phải trả giá bằng bao nhiêu máu xương đi chăng nữa. Địa danh linh thiên với tên gọi tắt là Cối Xay Thịt Người.

Mở đầu câu chuyện là sự xuất hiện của Cường rời trường bước lên chiến trường theo tiếng gọi của tổ quốc. Cho dù bản thân Cường sinh ra trong một gia đình có cha và anh hy sinh và một bà mẹ anh hùng. Anh có thể học lên cao hơn nữa và ra nước ngoài với một tương lai sáng lạn. Nhưng anh lại bỏ lại tất cả sau lưng mà bước lên chiến tuyến tàn khốc nhất thành cổ. Bước vào thành là bước chân vào cửa tử hơn phân nửa người rồi.

Anh sinh viên năm 4 nhạc viện vừa bị bạn gái bỏ rơi vì lựa chọn đi theo tiếng gọi của tổ quốc. Chàng sinh viên mơ mộng ngày nào sống trong bom đạn nhưng vẫn giữ cho mình được cái con người. Anh từ biệt mẹ bước lên con đường không lối về. Ở đây Cường gặp các đồng đội giàu sinh ra tử cùng mình mỗi người một vẻ nhưng đều là người Việt Nam đều mang trong mình hi vọng kết thúc chiến tranh bảo vệ hòa bình. Với một lòng tin chiến tranh kết thúc ai về với mẹ nấy. Để con có cha, mẹ già gặp con và vợ gặp chồng để người yêu gặp nhau. Nhưng ôi thôi chiến tranh như một con quái thú cắn nuốt tất cả những sinh mạng mỏng manh như ngọn đèn dầu trước gió. Khi mà sự sống và cái chết mong manh cách nhau chỉ một khoảng cách đạn ra khỏi vỏ, súng lên nòng.

Anh ra đi khi mà hiệp định Paris đã ký kết nhưng những cuộc chiến đấu vẫn chưa kết thúc súng vẫn lên đạn và pháo vẫn nổ. Chỉ còn một chút nữa thôi là anh có thể về nhà gặp người mẹ đang chờ mình. Người mẹ chỉ còn một đứa con duy nhất mà thôi. Chiến tranh ta lấy đi của bà một người chồng một người con và giờ nó đã lấy đi nốt đứa con còn lại. Và người con gái anh yêu chỉ còn vài phút nữa thôi kết thúc ngày hôm nay là họ có thể ở bên nhau nên vợ nên chồng rồi. Nhưng tất cả đã kết thúc. Hai tiếng mẹ ơi sao mà chua sót thế.

Tạ người nông dân chân chất, thô kệch cao to, ngăm đen tiểu đội trưởng dày dặn kinh nghiệm. Anh là người đội trưởng dẫn dắt tiểu đội gồm ba chàng thư sinh và một anh chàng kỹ sư cầu cống và một cậu nhóc 16 tuổi. Tuy bề ngoài thô gáp nhưng Tạ là người gánh cả cái đội hình này. Khi mà những chàng sinh viên mới bước ra chiến trường anh là người động viên họ là người làm gương chiến đấu.

Anh như một người cha già một người anh luôn luôn đứng trước đàn em thơ. Cái chết của anh khiến tác giả nghẹn ngào khi anh chẳng được chôn cất tử tế mà được đồng đội thủy tán. Không biết xác của anh trôi về đâu có được người bờ bên kia xong vớt được chôn cất đàng hoàng hay không. Hay đã trôi theo dòng Thạch Hãn chìm xuống đáy sông trở thành con mồi ngon cho cá tôm ở đây. Anh ra đi trong cuộc chiến để lại bao xót xa cho đồng đội và ở quê nhà còn mẹ già con thơ và cô vợ đang chờ chồng. Hậu phương của anh còn đó sao anh nỡ nằm trong lòng sông Thạch Hãn lạnh lẽo.

Còn tiếp nha.
 
Chỉnh sửa cuối:
Mỗi ngày mình nghe một tập mà tới 5 phần lận mình vừa nghe xong sáng nay cho nên cảm xúc dạt dào cảm lắm. Mình thấy mình còn có nhiều điều muốn nói về câu chuyện này cho nên mình sẽ tách được thành nhiều phần nha. Cho nó đỡ dài dòng rối mắt. Mình sẽ không review theo từng phần mà mình sẽ làm theo từng nhân vật mình ấn tượng.

Đến với nhân vật tiếp theo là Sen người phó đội trưởng anh là nhân vật gây tranh cãi nhiều nhất sau Quang. Những ai đã đọc bộ tiểu thuyết này thì có thể biết tại sao anh lại gây tranh cãi. Nhưng với mình anh vẫn là một anh hùng. Lần đầu tiên xuất hiện với cái vẻ chững chạc là một chàng đặc công có học thức được đưa đi ra Bắc đào tạo. Khi chưa đào tạo xong lại tự nguyện viết đơn xin đi kháng chiến. Khi tổ quốc cần anh sẵn sàng hy sinh vì nước nhà. Sen cũng như bao nhân vật khác cầm súng lên và chiến đấu bảo vệ thành cổ.

Nhưng trên đời này không phải ai cũng là anh hùng không phải ai sinh ra cũng mang trong mình cái khí thế hào hùng thẳng tiến không lùi. Cho dù phía trước là chông gai là bom đạn cũng không hối hận. Nếu mà trong phim thì anh điên thật nhưng trong truyện thì anh giả điên nhưng đôi lúc mình cũng tưởng chừng anh điên thật. Không biết anh điên hay không bởi vì sau khi kết thúc câu chuyện giả điên anh đã chết hi sinh như một người lính. Anh giả điên để không phải làm nhiệm vụ để không phải chết như những người đồng đội đi trước.

Hôi của một hành động không được phép của người lính thời bấy giờ hành động được coi là nhục nhã. Nhưng trước cái chết của bạn của Hải Gù của người đồng đội kề vai sát cánh bao lâu nay anh đã thức tỉnh khỏi các u ám của chiến tranh. Mặc bộ đồ đẹp nhất của mình chiến đấu theo tư cách của một người lính tấn công kẻ thù báo thù cho Hải. Kết cục của anh là một thân xác đầy vết thương tã tơi rách nát. Được người chỉ huy ôm đi an tán bên cạnh thân thể cháy đen của Hải. Anh như một người lạc lối giữa chiến tranh lạc lối giữa bóng đêm nhưng cuối cùng anh tìm thấy ánh sáng.

Anh Bình Nguyễn Quang Bình người họa sĩ quê ở Quảng Trị chưa có vợ con. Nghe cái tên tưởng đâu anh là một người bình thường cũng có một kết cục tốt. Nhưng không trong vụ đánh bom siêu nặng một loại bom chưa bao giờ được dùng của Mỹ bất ngờ dùng ở Việt Nam. Nhìn thấy cảnh đồng đội bị nổ tung tiếng kêu khóc vang trời sỉ khí bị giảm sút anh không màng nguy hiểm mà dùng súng bắn nổ tung máy bay của địch. Anh bị đạn trúng ở ngực mà chết. Trước sự bất lực của những thân thể phàm thai trước cái vũ khí nặng nề đó anh như một ngọn cờ phất lên trong gió. Chừng nào người Việt mình còn một hơi thở cuối cùng thì thành cổ vẫn còn.

Tú 16 tuổi nhưng mà tuổi nào cũng yêu nước tuổi nào cũng muốn bảo vệ tổ quốc. Để được bảo vệ tổ quốc anh khai gian tuổi để được ra chiến trường. Cái tính nhát gan từ bé nhiều lần bị pháo bị đạn làm run rẫy nhưng anh vẫn kiên cường chiến đấu. Nhưng đạn bom đâu có mắt đâu anh chết trên sông Thạch Hãn màu nước đỏ tươi đâu có phân được ai với ai. Người chiến sĩ tuổi nhỏ tôi theo dòng sông sông giữa mưa bom bảo đạn anh chẳng còn nguyên vẹn.

Người nhỏ tuổi nhất tiểu đội là Tấn 15 tuổi. Tuy nhỏ nhưng anh là du kích xuất thân bao nhiêu trận đấu anh dũng cũng có sự xuất hiện của anh. Ở cái tuổi đáng lẽ còn ngồi trên ghế nhà trường suy nghĩ ngày hôm nay ăn gì ngày mai có kiểm tra hay không thì anh đã linh hoạt tháo bom tháo đạn. Trong anh vẫn còn cái nét ngây thơ non nớt bắt ếch đùa vui với chim. Đọc mà muốn khóc luôn ở cái tuổi mà mình còn làm nũng với mẹ thì anh đã bước lên chiến trường cầm súng bảo vệ tổ quốc. Bởi vậy mới thấy sự khốc liệt của chiến tranh đâu có chừa ai ra đâu. Hòa bình hôm nay đánh đổi bằng bao nhiêu máu xương của anh hùng.

Người cuối cùng của tiểu đội Hải người đến đây với mục đích kiếm một tấm bằng liệt sĩ. Với tấm lưng hơi gù bao nhiêu năm kinh nghiệm móc cống cho nên anh được đặt cái biệt danh Hải Gù. Mục đích của anh bước vào chiến trường là để kiếm được các tấm bằng liệt sĩ cho gia đình mình đỡ khổ.
 
Chỉnh sửa cuối:
Anh xuất thân ông là địa chủ kháng chiến nhưng bị vu oan. Người cha là nhà khoa học của anh tuy có tài năng nhưng vì xuất thân bị khinh thường bị chèn ép. Cả gia đình anh đều bị xã hội khinh rẻ cho dù học giỏi nhưng ba anh em anh vẫn khó khăn trong việc học hành. Không có trường nào chịu nhận họ. Anh bước lên chiến trường chỉ để kiếm tấm bằng liệt sĩ để cho nhà mình không bị bắt nạt nữa. Cho nên lúc đầu anh luôn anh dũng trong những trận chiến không màng sống chết. Người ta né, trốn còn anh cứ lao đầu ra. Vì anh có sợ chết đâu anh đến đây vì rủa lý lịch nghe mà xót xa.

Anh là người tìm ra đường cống của thành cổ cũng là người đề nghị sử dụng đường cống trong kháng chiến. Nhưng thành cũng tại đây bại cũng tại đó. Trời mưa ngập lụt một cái xác trương phình bịt kín miệng cống. Khi mà đã phá hủy được cái xác đó anh bị nước cuốn trôi định bụng bơi về tìm đồng đội nhưng lại trôi ngay đến chỗ địch. Trớ trêu làm sao lại trúng ngay cái gã có thù với cách mạng. Anh bị thiêu sống trước mặt bao đồng đội trước khi chết anh vẫn anh dũng. Vẫn không chịu cúi đầu trước cái chết, trước những lời đe dọa và họng súng của kẻ thù. Anh hi sinh nhưng tấm gương anh vẫn còn mãi và anh chính là ánh sáng thức tỉnh trong mắt Sen. Người đồng đội đã chìm trong cái u ám của chiến tranh.

Chỉ nghe giọng đọc thôi mà mình đã thấy sự khốc liệt của chiến trường rồi. Có những người liệt sĩ một ngày chết tới bảy lần. Bởi vì anh hi sinh rồi xác anh vừa được đồng đội chôn cất đã bị bơm rơi nổ bay. Hết quả này tới quả khác nổ tung đến cuối cùng chỉ còn lại một bàn tay lẻ loi. Tác giả Chu Lai là một người lính cho nên những tình tiết này có thể là ông dựa vào những chuyện đã từng xảy ra để viết lại cho con cháu ngày sau biết vì hòa bình những người lính đã trả giá như thế nào. Đến nay hơn 50 năm độc lập rồi nhưng rất nhiều người chiến sĩ vẫn không tìm được hài cốt, vẫn không biết tên là vì ngày hôm qua đó đạn rơi nổ hết rồi.

Chôn đồng đội nhưng mà chỉ đào được cái hố cạn thôi. Bởi vì lát nữa bơm rơi nó cũng đổ bay mà thôi. Ăn không no, ngủ không đủ giấc tinh thần lung lay còn sức đâu mà đào bới. Sắp hết chỗ chôn rồi đất thành cổ mồ đất san sát nhau không còn chỗ nữa rồi. Từ tiểu đội trăm người chỉ còn lác đác vài người. Những người lính trẻ chỉ mới tới đây được vài ngày mà đã nằm lại nơi đây những người còn cả tương lai tươi sáng phía trước nhưng sợ tất cả đã chấm dứt.

Không chỉ tiểu đội của Tạ và còn rất nhiều những anh hùng khác chỉ xuất hiện thoáng qua nhưng lại để những ấn tượng sâu đậm. Về người chiến sĩ vì để giữ liên lạc với đất liền được mà dùng thân mình cắn dây điện giữa dòng Thạch Hãn. Để dòng điện chạy qua thân hình để tiếp nối thông tin không để liên lạc bị cắt đứt.

Người bác sĩ lúc nào cũng xuất hiện với vẻ bực dọc bởi vì thương binh nhiều quá cấp cứu không kịp. Không đủ vật tư thuốc than không đủ chỗ nằm cho thương binh. Lúc nào ông cũng vội vã bởi vì chỉ cần chậm một chút thôi là sẽ có một người ra đi.

Cái cảnh mà thương binh phải nằm chồng lên nhau mới có chỗ mà nằm nghĩ thôi mà thấy đứt ruột rồi. Chỉ cần trầy một miếng da thôi là đau rồi mà những anh hùng này mất tay, mất chân, mất một phần cơ thể nhưng lại chẳng có một liều thuốc giảm đau thậm chí chẳng có một chỗ để nằm. Bộ đội ta thời đấy thiếu thốn như thế.

Hồng người con gái sinh viên từ trên ghế nhà trường bước ra chiến trường cô ở hậu phương anh ở tiền tuyến. Vẻ đẹp dịu dàng thướt tha của cô cùng với sự kiên cường bất khuất đó tạo nên một vẻ đẹp lạ kì.

Quang người xuất hiện ở phe đối lập đối thủ của Cường xuất thân trong một gia đình quyền quý có điều kiện. Anh tham gia chiến tranh chỉ để thỏa mãn cái tôi của mình nhưng khi mà bước vào chiến trường anh lại thấy ở đây không dành cho mình nhưng đã lỡ bước vào rồi. Một chàng trai cao ráo đẹp trai có tiền đối thủ nặng kí của Cường. Tuy xuất hiện với vai đối lập nhưng anh không khiến người khác ghét bằng phó tướng của mình.

Mình nói nhiều quá rồi nhỉ. Mọi người cùng đọc truyện đi bởi vì mỗi người cảm nhận khác nhau. Với mình có thể là như thế còn với bạn thì sao.
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 354 Tìm chủ đề
Mình mong chờ review lắm luôn á, mà bạn viết sai chính tả quá trời đất, chỗ đoạn của Hải bạn viết trùng hay sao mà khúc này khúc nọ dị, đọc tụt mood luôn, bạn xem lại bài xem sao.
 
Mình mong chờ review lắm luôn á, mà bạn viết sai chính tả quá trời đất, chỗ đoạn của Hải bạn viết trùng hay sao mà khúc này khúc nọ dị, đọc tụt mood luôn, bạn xem lại bài xem sao.

Cảm ơn bạn nhắc nhở nha tại mình viết ra giấy rồi mới copy lên đây nên nhiều chổ sai chính tả. Tối qua mới nghe sách xong cảm xúc dạt dào nên viết gấp quá không rà kĩ. Cảm mơn bạn nhiều.
 
Bài viết: 354 Tìm chủ đề
Cảm ơn bạn nhắc nhở nha tại mình viết ra giấy rồi mới copy lên đây nên nhiều chổ sai chính tả. Tối qua mới nghe sách xong cảm xúc dạt dào nên viết gấp quá không rà kĩ. Cảm mơn bạn nhiều.

Mình cũng đang muốn đọc 1 review về câu chuyện đó nè. Bữa h nghe bài "còn gì đẹp hơn" mà sụt sùi nè. Bạn fix lại sớm đi, rồi mình đọc lại *qobe 18*
 
Mình cũng đang muốn đọc 1 review về câu chuyện đó nè. Bữa h nghe bài "còn gì đẹp hơn" mà sụt sùi nè. Bạn fix lại sớm đi, rồi mình đọc lại *qobe 18*

Mình sửa lỗi chính tả rồi á bạn đọc lại có thấy chỗ nào sót nhắn mình với nha. Bạn có đọc Mưa Đỏ hay xem phim chưa kể mình nghe với.
 
Bài viết: 354 Tìm chủ đề
Mình sửa lỗi chính tả rồi á bạn đọc lại có thấy chỗ nào sót nhắn mình với nha. Bạn có đọc Mưa Đỏ hay xem phim chưa kể mình nghe với.

Mình chưa xem, mình tính mua sách về đọc, nghe nói sách bi thương lắm,
 
Bài viết: 354 Tìm chủ đề
Chứ đi xem, thấy anh Quang 6 múi lại ko kìm lòng theo địch thì lại phản quốc quá
 

Những người đang xem chủ đề này

Back