Bài viết: 353 



Tác phẩm: Mưa đỏ
Tác giả: Chu Lai
Mình vẫn chưa đi xem phim nha mình đọc tiểu thuyết đúng hơn là nghe người khác đọc cho mình. Dạo này mắt mình cận nặng hơn rồi cho nên mình thử đọc sách bằng cách khác thay vì đọc từng chữ giờ mình lắng nghe người khác đọc từng câu, từng dòng. Dạo này mình đi làm hơi bận với lại tháng này kinh tế kém quá cho nên không có chi phí. Bởi vậy ở nhà đọc sách không có đi xem phim. Với lại mình thấy review là phim với truyện có nhiều tình tiết hơi khác xíu nha.
Cho nên có một số điểm có thể là mình nghe không kỹ hay không cảm nhận được cái tinh túy của lời văn có gì mọi người góp ý cho mình nha. Cùng mình đọc sách nào.
Nghe cái tựa truyện thôi mà đã thấy mùi rỉ sắt của máu thoang thoảng trong trí tưởng tượng của mình rồi. Cơn mưa đỏ tươi lẫn máu và những mảnh xương vỡ vụn hay một phần xác thịt của người chiến sĩ lẫn với nước mưa. Có phải ông trời cũng rơi nước mắt trước sự khốc liệt của cuộc chiến tranh tại thành cổ Quảng Trị. Nơi giữ vai trò then chốt trong cuộc đàm phán Hiệp định Paris. Cái nơi mà chỉ được thắng không được thua cho dù phải trả giá bằng bao nhiêu máu xương đi chăng nữa. Địa danh linh thiên với tên gọi tắt là Cối Xay Thịt Người.
Mở đầu câu chuyện là sự xuất hiện của Cường rời trường bước lên chiến trường theo tiếng gọi của tổ quốc. Cho dù bản thân Cường sinh ra trong một gia đình có cha và anh hy sinh và một bà mẹ anh hùng. Anh có thể học lên cao hơn nữa và ra nước ngoài với một tương lai sáng lạn. Nhưng anh lại bỏ lại tất cả sau lưng mà bước lên chiến tuyến tàn khốc nhất thành cổ. Bước vào thành là bước chân vào cửa tử hơn phân nửa người rồi.
Anh sinh viên năm 4 nhạc viện vừa bị bạn gái bỏ rơi vì lựa chọn đi theo tiếng gọi của tổ quốc. Chàng sinh viên mơ mộng ngày nào sống trong bom đạn nhưng vẫn giữ cho mình được cái con người. Anh từ biệt mẹ bước lên con đường không lối về. Ở đây Cường gặp các đồng đội giàu sinh ra tử cùng mình mỗi người một vẻ nhưng đều là người Việt Nam đều mang trong mình hi vọng kết thúc chiến tranh bảo vệ hòa bình. Với một lòng tin chiến tranh kết thúc ai về với mẹ nấy. Để con có cha, mẹ già gặp con và vợ gặp chồng để người yêu gặp nhau. Nhưng ôi thôi chiến tranh như một con quái thú cắn nuốt tất cả những sinh mạng mỏng manh như ngọn đèn dầu trước gió. Khi mà sự sống và cái chết mong manh cách nhau chỉ một khoảng cách đạn ra khỏi vỏ, súng lên nòng.
Anh ra đi khi mà hiệp định Paris đã ký kết nhưng những cuộc chiến đấu vẫn chưa kết thúc súng vẫn lên đạn và pháo vẫn nổ. Chỉ còn một chút nữa thôi là anh có thể về nhà gặp người mẹ đang chờ mình. Người mẹ chỉ còn một đứa con duy nhất mà thôi. Chiến tranh ta lấy đi của bà một người chồng một người con và giờ nó đã lấy đi nốt đứa con còn lại. Và người con gái anh yêu chỉ còn vài phút nữa thôi kết thúc ngày hôm nay là họ có thể ở bên nhau nên vợ nên chồng rồi. Nhưng tất cả đã kết thúc. Hai tiếng mẹ ơi sao mà chua sót thế.
Tạ người nông dân chân chất, thô kệch cao to, ngăm đen tiểu đội trưởng dày dặn kinh nghiệm. Anh là người đội trưởng dẫn dắt tiểu đội gồm ba chàng thư sinh và một anh chàng kỹ sư cầu cống và một cậu nhóc 16 tuổi. Tuy bề ngoài thô gáp nhưng Tạ là người gánh cả cái đội hình này. Khi mà những chàng sinh viên mới bước ra chiến trường anh là người động viên họ là người làm gương chiến đấu.
Anh như một người cha già một người anh luôn luôn đứng trước đàn em thơ. Cái chết của anh khiến tác giả nghẹn ngào khi anh chẳng được chôn cất tử tế mà được đồng đội thủy tán. Không biết xác của anh trôi về đâu có được người bờ bên kia xong vớt được chôn cất đàng hoàng hay không. Hay đã trôi theo dòng Thạch Hãn chìm xuống đáy sông trở thành con mồi ngon cho cá tôm ở đây. Anh ra đi trong cuộc chiến để lại bao xót xa cho đồng đội và ở quê nhà còn mẹ già con thơ và cô vợ đang chờ chồng. Hậu phương của anh còn đó sao anh nỡ nằm trong lòng sông Thạch Hãn lạnh lẽo.
Còn tiếp nha.
Tác giả: Chu Lai

Mình vẫn chưa đi xem phim nha mình đọc tiểu thuyết đúng hơn là nghe người khác đọc cho mình. Dạo này mắt mình cận nặng hơn rồi cho nên mình thử đọc sách bằng cách khác thay vì đọc từng chữ giờ mình lắng nghe người khác đọc từng câu, từng dòng. Dạo này mình đi làm hơi bận với lại tháng này kinh tế kém quá cho nên không có chi phí. Bởi vậy ở nhà đọc sách không có đi xem phim. Với lại mình thấy review là phim với truyện có nhiều tình tiết hơi khác xíu nha.
Cho nên có một số điểm có thể là mình nghe không kỹ hay không cảm nhận được cái tinh túy của lời văn có gì mọi người góp ý cho mình nha. Cùng mình đọc sách nào.
Nghe cái tựa truyện thôi mà đã thấy mùi rỉ sắt của máu thoang thoảng trong trí tưởng tượng của mình rồi. Cơn mưa đỏ tươi lẫn máu và những mảnh xương vỡ vụn hay một phần xác thịt của người chiến sĩ lẫn với nước mưa. Có phải ông trời cũng rơi nước mắt trước sự khốc liệt của cuộc chiến tranh tại thành cổ Quảng Trị. Nơi giữ vai trò then chốt trong cuộc đàm phán Hiệp định Paris. Cái nơi mà chỉ được thắng không được thua cho dù phải trả giá bằng bao nhiêu máu xương đi chăng nữa. Địa danh linh thiên với tên gọi tắt là Cối Xay Thịt Người.
Mở đầu câu chuyện là sự xuất hiện của Cường rời trường bước lên chiến trường theo tiếng gọi của tổ quốc. Cho dù bản thân Cường sinh ra trong một gia đình có cha và anh hy sinh và một bà mẹ anh hùng. Anh có thể học lên cao hơn nữa và ra nước ngoài với một tương lai sáng lạn. Nhưng anh lại bỏ lại tất cả sau lưng mà bước lên chiến tuyến tàn khốc nhất thành cổ. Bước vào thành là bước chân vào cửa tử hơn phân nửa người rồi.
Anh sinh viên năm 4 nhạc viện vừa bị bạn gái bỏ rơi vì lựa chọn đi theo tiếng gọi của tổ quốc. Chàng sinh viên mơ mộng ngày nào sống trong bom đạn nhưng vẫn giữ cho mình được cái con người. Anh từ biệt mẹ bước lên con đường không lối về. Ở đây Cường gặp các đồng đội giàu sinh ra tử cùng mình mỗi người một vẻ nhưng đều là người Việt Nam đều mang trong mình hi vọng kết thúc chiến tranh bảo vệ hòa bình. Với một lòng tin chiến tranh kết thúc ai về với mẹ nấy. Để con có cha, mẹ già gặp con và vợ gặp chồng để người yêu gặp nhau. Nhưng ôi thôi chiến tranh như một con quái thú cắn nuốt tất cả những sinh mạng mỏng manh như ngọn đèn dầu trước gió. Khi mà sự sống và cái chết mong manh cách nhau chỉ một khoảng cách đạn ra khỏi vỏ, súng lên nòng.
Anh ra đi khi mà hiệp định Paris đã ký kết nhưng những cuộc chiến đấu vẫn chưa kết thúc súng vẫn lên đạn và pháo vẫn nổ. Chỉ còn một chút nữa thôi là anh có thể về nhà gặp người mẹ đang chờ mình. Người mẹ chỉ còn một đứa con duy nhất mà thôi. Chiến tranh ta lấy đi của bà một người chồng một người con và giờ nó đã lấy đi nốt đứa con còn lại. Và người con gái anh yêu chỉ còn vài phút nữa thôi kết thúc ngày hôm nay là họ có thể ở bên nhau nên vợ nên chồng rồi. Nhưng tất cả đã kết thúc. Hai tiếng mẹ ơi sao mà chua sót thế.
Tạ người nông dân chân chất, thô kệch cao to, ngăm đen tiểu đội trưởng dày dặn kinh nghiệm. Anh là người đội trưởng dẫn dắt tiểu đội gồm ba chàng thư sinh và một anh chàng kỹ sư cầu cống và một cậu nhóc 16 tuổi. Tuy bề ngoài thô gáp nhưng Tạ là người gánh cả cái đội hình này. Khi mà những chàng sinh viên mới bước ra chiến trường anh là người động viên họ là người làm gương chiến đấu.
Anh như một người cha già một người anh luôn luôn đứng trước đàn em thơ. Cái chết của anh khiến tác giả nghẹn ngào khi anh chẳng được chôn cất tử tế mà được đồng đội thủy tán. Không biết xác của anh trôi về đâu có được người bờ bên kia xong vớt được chôn cất đàng hoàng hay không. Hay đã trôi theo dòng Thạch Hãn chìm xuống đáy sông trở thành con mồi ngon cho cá tôm ở đây. Anh ra đi trong cuộc chiến để lại bao xót xa cho đồng đội và ở quê nhà còn mẹ già con thơ và cô vợ đang chờ chồng. Hậu phương của anh còn đó sao anh nỡ nằm trong lòng sông Thạch Hãn lạnh lẽo.
Còn tiếp nha.
Chỉnh sửa cuối: