Mưa Buồn - Linh Tiểu Thư

Thảo luận trong 'Văn Thơ' bắt đầu bởi Linh tiểu thư, 11 Tháng chín 2018.

  1. Linh tiểu thư tạo nghiệp nghiệp quật :)))

    Bài viết:
    107
    Mưa Buồn

    Tác giả: Linh tiểu thư

    Những đám mây đen hững hờ trôi

    Giông bão kéo đến cuồng phong nổi

    Mưa lạnh lẽo âm thầm buổi chiều tàn

    Gió nhẹ đìu hiu lá khẽ đưa

    Mưa đổ bụi êm tí tách rơi

    Mưa rơi lặng lẽ lòng man mác

    Ngắm mưa lặng thầm trong êm ả

    Đưa tay hứng lấy hạt nhân gian

    Mưa rơi lặng lẽ cho buồn lòng ai

    Mưa có thôi nước mắt sẽ ngừng rơi

    Vơi nỗi sầu thu những xế chiều.
     
    Tài Phạm thích bài này.
    Last edited by a moderator: 16 Tháng chín 2018
  2. Linh tiểu thư tạo nghiệp nghiệp quật :)))

    Bài viết:
    107
    Mưa ơi! Xin gửi bao thương nhớ

    Trao đến tận tay người phương xa

    Từng thề non hẹn biển không chia xa

    Mà giờ đây chẳng chung đường cùng lối

    Còn đâu những buổi chiều hạnh phúc

    Con đường đi vắng bóng người thương.

    Vẫn biết lời đầu môi vô tình lắm

    Mà sao trong lòng cứ ngóng trông

    Biết rằng ta hết duyên không nợ

    Trái tim cứ giằng xé mãi không thôi

    Tình đầu khó quên lắm ai ơi

    Sâu đậm nhưng đau tận xương tủy

    Sao người nỡ đành quên

    Để lòng tôi nhung nhớ

    Những ngày ta bên nhau

    Gói gọn trong kỉ niệm

    Tưởng chừng cà phê sữa

    Nhưng ai đâu ngờ

    Trái đắng ở trong tim.
     
  3. Linh tiểu thư tạo nghiệp nghiệp quật :)))

    Bài viết:
    107
    Gợi lại bao ký ức

    Hồi bé ta còn thơ ngây

    Nào đâu hiểu sự đời

    Tung tăng trên những cánh đồng

    Con đường đầy nắng bụi tre quanh làng

    Sớm chiều hôm chăn trâu cùng lũ bạn

    Đọc sách bên ánh đèn đom đóm

    Tối mộng mơ còn ngồi nhìn trăng sáng

    Nô đùa cùng lũ trẻ hàng xóm

    Trò chơi dân gian một thời thấm đọng

    Có lần mưa vội trú đứa nào đứa nấy ướt

    Vô lo vô nghĩ đời tươi đẹp

    Bây giờ lớn khôn nhiều trăn trở

    Ngồi nghĩ lại khi đó còn đâu

    Muốn trở lại những ngày xưa cũ

    Một thời đã qua ngẫm lại giờ

    Vừa vui vừa thấm nỗi sầu xa xăm

    Thương con cóc nhỏ mưa còn kiếm ăn

    Con cò lặn lội thân gầy xác xơ

    Bao người nông dân nắng mưa dãi giầu

    Trẻ em cắp sách ướt áo, lạnh bờ môi

    Người người hối hả ngược xuôi

    Mưa thấm đượm tình quê

    Tất cả gói gọn thành kỉ niệm

    Nỗi nhớ bất tận mãi không quên

    Bâng khuâng mong nhớ tri kỉ

    Đã đi qua đời ta tự khi nào

    Sau tất cả tự hỏi ta còn gì
     
  4. Linh tiểu thư tạo nghiệp nghiệp quật :)))

    Bài viết:
    107
    Mỗi người mỗi cảm xúc

    Đôi khi cơn mưa là bầu trời thương nhớ

    Lặng lòng một nỗi không yên một bề

    Sầu thấm đượm trong ánh mắt

    Buồn man mác không gỡ được

    Tịnh tâm nhớ lại tất cả

    Nửa đời người được mất điều gì

    Mở lòng để thanh tịnh yên ấm

    Đóng lòng lại khi lạnh giá tâm hồn
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...