Mình vừa đọc được một đoạn văn viết về cốm của nhà văn Thạch Lam, thế là nổi hứng viết vài câu thơ về cốm. Nội dung vẫn giống đoạn "Cơn gió mùa hạ lướt qua.. người ta gặt mang về" trong bài Một thứ quà của lúa non: Cốm, có điều là mình viết lại thành thơ thôi. Gió hạ lướt qua sen trên hồ Thấm nhuần hương lá, ướp hương hoa Mắt nhìn thóc nếp trĩu thân lúa Thơm mát bông non mũi ngửi qua. Vỏ xanh kia ấp giọt sữa trắng Sữa trắng ấp hơi thở của ngàn hoa Phảng phất nụ cười đồng cỏ nội Hồn nhiên lấp lánh hạt sương xa. Ánh nắng soi cho giọt sữa đông lại Lúa nặng chất trong, chất quý của trời già Nắng hạ tan trên đầu bông lúa Nhấp nháy gọi mời mùa thu qua Đợi người chuyên môn định lúa chín Kẻ gặt người mang xếp ấm cả sân nhà. Công nhận mỗi khi nghĩ đến quê, đến cánh đồng lúa, đến màu xanh tươi mát ngọt ngào của cốm, mình luôn cảm thấy bình yên thật sự. Cảm ơn các bạn đã đọc đến đây.