Và tuổi trẻ, mùa xuân và đương thời Là mái đỏ, gạch ngói, tiếng leo trèo Là sân trường, mùa hạ, cánh điệp rơi Là ta đó, rồi sẽ lớn lên thôi. Ta sẽ ước mình được làm người lớn Khi bố mẹ không mua món đồ chơi Ta sẽ mong mình một lần nhỏ lại Khi đôi vai nặng trĩu cả gánh gồng. Rồi ta cũng buồn một lần nào đó Lúc nhận ra tất cả qua hết rồi Thời áo trắng, mãi ngồi trong lớp học Đâu thấy được có những cánh hoa trôi.