一曲红尘 Nhất Khúc Hồng Trần - Một Khúc Hồng Trần Trình Bày: 郭少杰 Quách Thiếu Kiệt Bản quyền ghi âm: ℗ 看见音乐(北京)有限公司 Jian Music (Beijing) Co, Ltd. Thời gian phát hành: 2013 Lời bài hát + phổ nhạc: 刘海东 Lưu Hải Đông Thể loại: Nhạc Pop MV gốc: *Giới thiệu nội dung MV: Baidu, chuyển ngữ by Lạc Thời kỳ Dân Quốc, tại trấn nhỏ Thủy Hương, Quách Thiếu (cậu Quách) cùng A Cẩn là một đôi thanh mai trúc mã. Mỗi ngày hai người cùng nhau đi học, chơi đùa cầm kỳ thi họa, trò chuyện rất vui vẻ, thân thiết. A Cẩn là một tiểu thư khuê cát nhưng cô không ghét bỏ gia cảnh bần hàn của Quách Thiếu, thường xuyên giúp đỡ anh, chiếu cố anh, cũng chung tình với anh. Một thanh niên trẻ tuổi, nhiệt huyết sôi trào như Quách Thiếu, thường xuyên đem thời báo tiên tiến "Tân Thanh Niên" cho A Cẩn xem, cả hai đều có cùng ý chí. Sau đó Quách Thiếu phải xếp nghiên bút đi tòng quân, quyết tâm xông pha các mặt trận. A Cẩn đưa tiễn mười dặm đường, lòng đau đứt ruột, chỉ mong Quách Thiếu có thể sớm ngày hồi hương. Thế là hai người lưu luyến chia tay nhau. Mỗi người một nơi, A Cẩn mỗi ngày đều đến bên Thủy Hương Kiều, nhìn về phương xa, mỏi mòn chờ đợi người thương. A Cẩn cầm một tấm lụa mà Quách Thiếu tặng, nhìn vật nhớ người, vẫn kiên định hướng về phương xa, đợi chờ Quách Thiếu.. Bốn mùa luân phiên lưu chuyển, năm qua năm, hai người đem tất cả tưởng niệm gửi vào trong thư. Một ngày nọ, nha hoàn vội vàng lấy một tờ "Trung Ương Nhật Báo" đưa cho A Cẩn xem, trên báo viết "Cộng sản Quách Thiếu bị bắt, hành quyết tại chỗ.", A cẩn xem qua như sét đánh giữa trời quang, đau đến không sống nổi. A Cẩn rơi vào thất hồn lạc phách, tuyệt vọng, dạo quanh mỗi cái hẻm nhỏ, bờ nước, hành lang.. mà những năm đó cả hai từng vui đùa. A Cẩn cất trong người ống sáo mà Quách Thiếu tặng, lặng lẽ một mình bước đến chỗ nước sâu.. Trên mặt nước, cây sáo nhỏ theo sóng trôi phiêu đãng. (ta nói nó buồn) Mấy năm sau, trải qua vô số trắc trở, Quách Thiếu đã trở lại được Thủy Hương trấn, anh điên cuồng đi tìm A Cẩn của mình, cuối cùng, được nha hoàn của cô đưa lại ống sáo năm xưa. Cõi lòng Quách Thiếu tràn đầy bi phẫn, đứng sững sờ tại bến Thủy Hương Kiều, thời gian như trở lại quá khứ, thưởng thức mà chua xót. Trên sơn đạo, Quách Thiếu một mình đi rất xa về phía trước, mục tiêu cứ thế càng lớn hơn, anh sải bước những bước đi cô tịch. #Lạc nói: vừa nghe giai điệu bài này cất lên là mình đã thấy "chân thực" - đồng cảm sâu sắc, cho nên mình cực kỳ thích bài này. Đến khi thấy lời bài hát, tự nhiên cảm nhận cũng đủ hiểu, không cần nói thêm ^^ Mời cả nhà cùng thưởng thức. *Lời bài hát pinyin: By Lạc shéi bǎ hùa dié xiěchéng bēi Shéi zài qiānnían děng yī húi Hóngchén zǒng yǒu mèng Hébì wèn shì yǔ fēi Lìjìnle cāngsāng Gèng dǒngdé wú huǐ Shéi bǎ huāxīn hùa zuò lèi Shéi zài mèng lǐ yǒng xiāng súi Rénshēng zhè bēi jiǔ Zěn yāo hè dōu shì zùi Guòwǎng de yúnyān Tǎnrán qù mìan dùi Lěng lěng de yǎnlèi súi fēng chuī Cái zhīdào líbié de zīwèi Duōshǎo hán shuāng duōshǎo xīn sùi Duō shào wúnài màn man tǐhùi Piāo piāo de luòhuā rú líushuǐ Cái zhīdào huāqí de zhēngùi Duōshǎo xúnmì duōshǎo fù lèi Duōshǎo fēngjǐng yīrán nǐ zùiměi Shéi bǎ huāxīn hùa zuò lèi Shéi zài mèng lǐ yǒng xiāng súi Rénshēng zhè bēi jiǔ Zěn yāo hè dōu shì zùi Guòwǎng de yúnyān Tǎnrán qù mìan dùi Lěng lěng de yǎnlèi súi fēng chuī Cái zhīdào líbié de zīwèi Duōshǎo hán shuāng duōshǎo xīn sùi Duō shào wúnài màn man tǐhùi Piāo piāo de luòhuā rú líushuǐ Cái zhīdào huāqí de zhēngùi Duōshǎo xúnmì duōshǎo fù lèi Duōshǎo fēngjǐng yīrán nǐ zùiměi Lěng lěng de yǎnlèi súi fēng chuī Cái zhīdào líbié de zīwèi Duōshǎo hán shuāng duōshǎo xīn sùi Duō shào wúnài màn man tǐhùi Piāo piāo de luòhuā rú líushuǐ Cái zhīdào huāqí de zhēngùi Duōshǎo xúnmì duōshǎo fù lèi Duōshǎo fēngjǐng yīrán nǐ zùiměi Duōshǎo xúnmì duōshǎo fù lèi Duōshǎo fēngjǐng yīrán nǐ zùiměi *Lời dịch Việt: by Lạc Ai đem hồ điệp khắc trên bia Ai ngàn năm đợi một lần trở lại Hồng trần, vốn dĩ đầy mộng Hà tất hỏi thị phi thế nhân Trải qua bao lần tang thương Càng thấu hiểu, không cùng hối hận. Ai đem hoa tâm trải thành nước mắt, Ai mãi đuổi theo một giấc mộng dài Nhân sinh tựa chén rượu cay Đều là uống rồi say Quá khứ tựa khói mây Thản nhiên mà đối mặt. Giọt lệ lạnh giá hòa trong gió lạnh căm Mới biết được tư vị của ly biệt Sương lạnh bao nhiêu, cõi lòng đều tan nát bấy nhiêu Trải qua bao nhiêu tiếc nuối, cũng dần hiểu ra Phiêu diêu như nước chảy hoa trôi Mới biết mấy lần hoa khai chính là trân quý Bao lần tìm kiếm là bao lần nặng trĩu Bao nhiêu phong cảnh xưa cũ, người vẫn là tươi đẹp nhất.