Một chiều có có, không không Trang Kiều lại mở mình trông lại mình Kiều đi, với Nguyễn lặng thinh Tài hoa mấy độ chúng sinh mãi còn.. Một chiều núi núi, non non Mưa giăng như mắt em buồn nhớ ai? Gió dừng, đêm hút hun dài Hừng đông gà gáy đến mai mãi còn Đâu là nước chảy từ nguồn Đâu là hồn của trong hồn khi xưa Ra về, nắng đẫm rừng mơ Em đi, chiều ấy cỏ chưa xanh rì.