Một cành mai Phí Ngọc Thanh Nguyên tác: Chân tình tượng thảo nguyên quảng khoát Tằng tằng phong vũ bất năng trở cách Tổng hữu vân khai nhật xuất thì hậu Vạn trượng dương quang chiếu diệu nhĩ ngã Chân tình tượng mai hoa khai quá Lãnh lãnh băng tuyết bất năng yểm một Tựu tại tối lãnh Chi đầu trán phóng Khán kiến xuân thiên tẩu hướng nhĩ ngã Tuyết hoa phiêu phiêu bắc phong khiếu khiếu Thiên địa nhất phiến thương mang Nhất tiễn hàn mai Ngạo lập tuyết trung Chỉ vi y nhân phiêu hương Ái ngã sở ái vô oán vô hối Thử tình trường lưu Tâm gian Tuyết hoa phiêu phiêu bắc phong khiếu khiếu Thiên địa nhất phiến thương mang Nhất tiễn hàn mai Ngạo lập tuyết trung Chỉ vi y nhân phiêu hương Ái ngã sở ái vô oán vô hối Thử tình trường lưu Tâm gian Dịch lời: Chân tình mênh mông như thảo nguyên Tầng tầng lớp lớp gió mưa cũng không thể ngăn trở Vẫn luôn có lúc mây tan mặt trời ló rạng Vạn dặm ánh mặt trời chiếu rọi đôi ta Chân tình giống như nhành mai vừa nở Băng tuyết lạnh lẽo cũng không vùi lấp được Chính khi lạnh nhất Nở tại đầu cành Thấy được mùa xuân đang đến với đôi ta Hoa tuyết bay bay, gió bấc gào thét Trời đất một mảnh bao la Một nhành mai trắng Kiêu hãnh nở trong tuyết Chỉ tỏa hương vì người Yêu người ta yêu thì không oán trách không hối hận Tình này còn mãi Trong tim Hoa tuyết bay bay, gió bấc gào thét Trời đất một mảnh bao la Một nhành mai trắng Kiêu hãnh nở trong tuyết Chỉ tỏa hương vì người Yêu người ta yêu thì không oán trách không hối hận Tình này còn mãi Trong tim