Mộng Nguyệt (Thanh Nguyệt Ngọc Mỹ) Tác giả: Phiphi Cuộc sống của ta là đêm đen tuyệt vọng Nàng xuất hiện như ánh trăng huyền ảo Dưới tia sáng mông lung đầy huyễn hoặc Nàng kéo ta vực dậy từ tận sâu đáy thẳm. * Khuôn mặt nàng tựa trăng tròn vằng vặc Ánh mắt nàng như giọt rượu tràn ly Với nụ cười hơn cả sự tuyệt mĩ Ngắm phút chốc ngờ đâu say cả đời. * Nàng cùng ta vượt qua bao gian nguy Đứng bên ta làm mẫu nghi thiên hạ Dưới một người trên vạn người quyền quý Nhưng cuối cùng lại hóa ánh trăng tan. * Trước mặt ta, nàng yêu kiều duyên dáng Sau lưng ta lại mắt lườm sắc dao găm Nàng đưa ta lên từ vực sâu thăm thẳm Quật đổ ta, vốn đã là điều trong dự định. * Với nàng, đỉnh cao chẳng phải đấng quân vương Lại ái mộ, ngã mình tựa lưng kẻ gian thần Hay nàng vì hắn hi sinh nửa thanh xuân Mỹ nhân kế, cướp ngôi thay quân mưu phản. * Dưới lưỡi gươm phản chiếu ánh trăng vàng Chút máu đỏ, tàn nhẫn đâm nát trái tim ta Thiên hạ này, từ nay vắng bóng nàng Giang sơn này, từ nay chỉ mình ta lẻ bóng. Phiphi - 22/02/2019