MONG HẾT NGÂU! Thơ: Hoàng Minh Tuấn Ảnh: Internet Tôi lại về với mùa Ngâu tháng bẩy, Để nhìn trời cứ trút những cơn mưa, Mưa từng cơn như ai khóc tình xưa, Rồi chợt ngắt như ngóng trông chờ đợi! Căn gác buồn thiu, lòng ai bối rối, Mưa giận hờn giót lạnh xuống tâm can, Mưa buông nhớ, hoa cỏ cũng héo tàn, MONG HẾT NGÂU tình hai ta ấm lại! Hà nội, 17/7/2018 Bài thơ trên là để hồi đáp bài thơ MÙA NGÂU của Nguyệt Anh (Moon Anh) sau đây: MÙA NGÂU Thơ : Moon Anh Giọt tịch tà mưa sầu hoa héo cỏ Chảy thành dòng qua gõ cửa nhà em Nửa giọt thương lăn trên mắt môi mềm Nửa giọt nhớ buồn thêm ngày tháng đợi Mưa tịch tà rêu phong đầy phủ lối Gác đìu hiu giận dỗi bởi người mong Nỗi ưu tư chất chứa ở trong lòng Chờ ngày mới để hong tình bớt lạnh MC 9/7/2018 Hoàng Minh Tuấn - CLB VHNT Nguyễn Nguyệt Anh - CLB VHNT