Bài thơ: Mòn mỏi Tác giả: Thanh Tịnh Bài thơ: – Em ơi nhẹ cuốn bức rèm tơ Tìm thử chân mây khói tỏa mờ Có bóng tình quân muôn dặm ruổi Ngựa hồng tuôn bụi cõi xa mơ? – Xa nhìn trong cõi trời mây Chị ơi, em thấy một cây liễu buồn. – Bên rừng em hãy lặng nhìn theo Có phải chăng em ngựa xuống đèo? Chị ngỡ như chàng lên tiếng gọi Trên mình ngựa hí, lạc vang reo. – Bên rừng ngọn gió rung cây Chị ơi, con nhạn lạc bầy kêu sương. – Tên chị ai gieo giữa gió chiều Phải chăng em hỡi tiếng chàng kêu Trên dòng sông lặng em nhìn thử Có phải chăng người của chị yêu? – Sóng chiều đùa chiếc thuyền lan Chị ơi, con sáo gọi ngàn bên sông. Ô kìa bên cõi trời Đông Ngựa ai còn ruổi dặm hồng xa xa. – Này lặng em ơi, lặng lặng nhìn Phải chăng mình ngựa sắc hồng in? Nhẹ nhàng em sẽ buông rèm xuống Chị sợ trong sương bóng ngựa chìm. – Ngựa hồng đã đến bên hiên Chị ơi, trên ngựa chiếc yên.. vắng người. Bài thơ của Thanh Tịnh nói về một đoạn tình cảm luôn luôn phải chờ đợi trong mòn mỏi. Bài thơ là lời đối đáp chân tình của hai chị em. Phác họa lên khung cảnh buổi chiều yên ả vắng người, hai chị em cùng chờ đợi một ai đó về nhưng không có ai. Các bạn có thể đọc bài thơ để cảm nhận