MÌNH LÀ GÌ CỦA NHAU ANH NHỈ? Mình là gì của nhau anh nhỉ? Là bạn bè hay người lạ chẳng quen Mà tại sao cứ lặng lẽ ở bên Cùng chia sẻ những vui buồn đã cũ? Là bạn thân, em nghĩ là chưa đủ Vì chúng mình có hiểu rõ về nhau? Có chăng là những lời nói vội mau Mình trao nhau những lần gặp mặt. Là người dưng, em nghĩ là không thật Bởi người dưng tâm chẳng bận gì nhau, Còn chúng mình từng giây phút trôi mau Thỉnh thoảng nghĩ: Giờ người làm gì nhỉ? Là người yêu, em thấy cũng thật kì Vì tụi mình chưa một lần bỏ ngỏ Chưa lời thương, chưa lời yêu bày tỏ Chưa được ghen, được nhung nhớ, giận hờn Dưới tình yêu, nhưng tình bạn thì hơn Vậy mình gọi bằng "lưng chừng" anh nhé! Cảm xúc chông chênh, những gợn lòng nhỏ bé Đem gói hết vào lưng chừng ấy bình yên. Vũ Phương Duyên Tình yêu luôn là đề tài muôn thuở, tình yêu luôn là thứ tình cảm phức tạp nhất, khi ta ở vào "lưng chừng" ấy thì thật không biết nên buồn hay vui? Với tôi hiện tại cũng đang ở vào cái "lưng chừng ấy", cái cảm giác trên tình bạn dưới tình yêu làm cho người ta dày vò khó tả. Cứ lặng lẽ dõi theo anh, lặng lẽ vui lặng lẽ buồn, khi hí hửng vui sướng khi lại nhè nhẹ đau đớn riêng mình lại chẳng thể nói ra cho anh ấy biết. Sự mập mờ lưng chừng ấy chưa thể giải bày, nói ra sợ bị từ chối, sợ đến tình bạn cũng chẳng thể làm được, sợ không còn được đi cạnh anh ấy nữa và còn quá nhiều thứ để sợ nên chẳng thể nói ra. Nhưng rồi lại hy vọng anh có thể hiểu được tình cảm của mình, hy vọng anh cũng thích mình, đáp lại tình cảm của mình Có lúc cũng ghen, cũng nhung nhớ cũng giận hờn, muốn được anh quan tâm nhưng rồi lại tự buồn bởi "mình chẳng là gì của nhau"