Miên Trường Tác giả: Lạc Mỹ Xuyên Thu * * * Đề: "Trường miên một giấc miên trường Ai đem ngọc thố đọa thường nhân sinh." * * * Xuân thu yên giấc trong nhà Gió đông kịp đến, thương qua hạ rồi Tỉnh hồn nhớ phút chia phôi Ai đem một cõi lòng trôi vẫy vùng. Sương chiều mờ ảo mông lung Bâng khuâng dạ khách, lòng không khởi hành Chim kêu luống cội dành dành Người đi mang cả xuân xanh hương thầm. Nhạc lòng qua hết tháng năm Ai đem tất dạ ra thăm mảnh vườn Quả nào chín mọng thì thương Lá nào chát đắng là vương chút tình. Nhớ ngày bể cuộc đinh ninh Hương xưa ướt đẫm duyên mình hôm nay Bây giờ đôi ngã phân hai Trùng hoan phỉ dạ, thái lai không cầu. Miên trường chẳng gạt lệ thu Trường miên muôn giấc âu sầu bao năm Mưa về gió cũng lạnh căm Buốt trong một cõi xa xăm đáy lòng. Giật mình giữa chốn hư không Trường miên một giấc, hay trong miên trường? Là xuân thu vẫn còn đương Hay đông chưa luyến, hạ thương chưa tàn.. * * * Vấn: Miên miên trường hận đối miên miên..