Miên man - Phạm Thúy Đủng đỉnh về qua phố nhỏ Nhắc người lời ngỏ từng rơi Rong chơi mấy mùa sữa rụng Chưa quen- một nổi ơ hờ! Dùng dằng câu chờ buổi ấy Bước qua cả tuổi dại khờ Giật mình, biết rằng đã lỡ Bao nhiêu mùa sữa quên hương? Dại gì câu thương người bỏ Dại gì câu ngỏ đánh rơi Dại gì à ơi chưa rõ Dại gì.. góc nhỏ mà vương? Nay ta về ngang lối cũ Lời thương chẳng đủ níu giành Khép mành ngăn tim, đủng đỉnh Ngắm nhìn mùa sữa miên man.. End