Đề từ Nàng thơ ơi, hỡi nàng thơ ơi, Anh nắm tay em hẹn mấy lời. Làm thơ nhắn nhủ cho đời biết Tâm tư tha thiết nhớ thương nhau. Đọc thơ vui hết khổ đau, Thơ buồn man mác tìm nhau giảng hòa. Anh tìm thi hữu thi ca, Hôm nay tất cả xã nhà làm thơ. 20/10/2013. - Từ bà của mình- Link góp ý: [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm của Cảnh Vận Nếu bạn chưa là thành viên của diễn đàn thì nhanh tay đăng kí để ủng hộ mình nha: Đăng Ký
Bạc màu thanh xuân Bấm để xem Chúng ta cùng giữ yên lặng dưới ánh trăng Lắng tai nghe Cuội thổi sáo giữa đêm rằm Thả hồn thi ca theo dòng lãng mạn Gió đêm hè xướng câu hát vang ngân... Dải lụa mỏng manh cuốn vào nét thơ bay Đuổi bắt cùng trăng và ánh sao đêm ấy Cảm hồn rung rinh một nỗi niềm khôn tỏ Khẽ họa trong tim lấp lánh một bóng hình. Nhưng... Người đã khác xưa rồi. Ấy vậy mà, Bao kỉ niệm đọng nơi miền đất nhớ Tự hỏi lòng: "Liệu có dễ dàng quên?" Thân thương tiếng gọi "những năm tháng ấy" Cùng trưởng thành Cùng đùa vui Và những giọt lệ rơi. Nguyện khắc trong tim những tiếng cười Lần đầu tiên gặp mặt đầy biến cố Tay khẽ gỡ dải lụa hồng buộc chặt Một chữ "thương" tan theo áng mây trời. Cậu là ai? Là gió, hay là mây? Mà khiến tim tôi lệch nhịp đập thông thường? Dành tặng cậu một lời chưa nói: "I love you, but just used to." "Tớ yêu cậu nhiều lắm, Nhưng dừng lại ở hai chữ" đã từng "." Đêm nay, Trăng nằm ngủ yên giữa tấm chăn sao Tĩnh mịch, đơn côi, và lạnh lẽo thế nào Len giữa vẻ lung linh, huyền bí Là giọt lệ thiếu nữ ấm nóng tuôn trào. Cất bước chạy theo muôn vì sao sáng Tìm lại những ước muốn còn dở dang Tôi cùng trời sao bỗng như hòa làm một Lấp lánh niềm vui, chẳng còn nỗi ưu phiền. Tạm biệt chàng trai, tạm biệt thanh xuân Tạm biệt tuổi trẻ với muôn vàn nuối tiếc Gạt bỏ phiền muộn cùng bao điều nông nổi Nấc thang trưởng thành, ta nâng bước đôi chân. Tuy nhiên, tôi nguyện sẽ quay đầu, Ngắm nhìn cậu của xưa kia thêm lần nữa Tay ôm trọn một bầu trời nỗi nhớ Nhưng sẽ không vì thế mà tiếp tục đau lòng. Bởi vì, sau nấc thang kia, tôi thấy màu trời không còn xanh trong như trước nữa. " " Rốt cuộc thì ngươi đang muốn nói cái gì vậy? " " Không biết. Không biết nữa. Có thể là khung cảnh một đêm trăng. Có thể là chuyện tình một đôi nam nữ. Cũng có thể là bao điều khác. Tôi cũng không rõ nữa.. " " Vậy tại sao ngươi vẫn viết ra được những lời thơ này? " " Không phải tôi viết, là chúng bất chợt ùa tới thôi. Người không thấy chúng căn bản chẳng có vần điệu gì sao?" Dee, 07/07/2019.
Vu vơ một nỗi nhớ Bấm để xem Ngẩng đầu nhìn trời, tôi bước đi trên cát, Lắng nghe tiếng sóng vỗ rì rào ở bên tai. Nhắm mắt lại có thể thấy nụ cười của gió Giật mình tự hỏi: "Mình đang nhớ đến ai?" Dee, 2018, Vài dòng thơ viết cho nhân vật Nhật Anh khi nhớ về cậu bạn Thanh Phong đã ba năm không gặp trong "Ai cũng từng có một thời nông nổi" [Đã Drop] .
Tình duyên Lương - Chúc Bấm để xem Đôi bướm vàng bay dập dờn trên đồng cỏ Cỏ ngát xanh, thấm đẫm những sương đêm Sơn Bá, Anh Đài lượn đuổi nhau trên đó Hút từng giọt sương, thỏa những cánh môi mềm. Ai nói rằng tình duyên Lương - Chúc là bất hạnh Bởi vì cả hai đều phải rời khỏi nhân gian? Đúng không? Đương nhiên là không đúng. Chết đi rồi, hóa điệp, mới được ở bên nhau. Dee, 2018.
Mưa buồn - Vũ lệ Bấm để xem Mưa rơi ngoài hiên. Tí tách.. Tí tách.. Gợi lại cho ta một kỉ niệm buồn Chỉ mong trời mau tạnh mưa tuôn Cho nỗi buồn tan đi theo làn gió. Dee, 2018, Bài thơ kết trong bài Tập làm văn về tự sự chương trình Ngữ Văn lớp Tám, khi tôi đóng vai một cô bé vượt thời gian về thời kỳ chống Mỹ, tình cờ gặp được "tiểu đội xe không kính".
Ai cũng từng có một thời nông nổi Bấm để xem Ai cũng từng có một thời nông nổi Một thời nhỏ nhen, ấu trĩ, đáng cười Làm ra không biết bao nhiêu tội lỗi Làm tổn thương cả những người tốt bên ta. Khi nghĩ lại vẫn luôn thấy hối hận Sao lúc đó có thể làm như thế? Chỉ mong thời gian một lần quay trở lại Để cho ta sửa chữa mọi lỗi lầm. Bài thơ này cho tất cả mọi người Không phải cho một mình tôi đâu nhé Bởi vì ai cũng đều như thế Thời nông nổi, ai chẳng có một lần. Dee, 2018, Lời thơ dành tặng cho cô giáo chủ nhiệm ba năm Trung học cơ sở của tôi, xin lỗi cô vì những muộn phiền mà tôi đã gây ra cho cô trong những năm học ấy, được lấy cảm hứng từ tựa đề của tác phẩm truyện dài mà tôi đã đặt rất nhiều niềm tin yêu và tâm huyết khi đó: "Ai cũng từng có một thời nông nổi".
Không đề Bấm để xem A: Thịt gà, kinh giới kị nhau, Ăn cùng một lúc ngửa đầu phát điên. B: Ta đây chứng bệnh triền miên, Việc gì phải sợ mà kiêng thứ này. Dee, 2018, Lâu lâu nghịch chút. Đáp lại câu "thịt gà - kinh giới" trong bài thơ về những món ăn kị nhau của bà, từng dự định là lời của một bạn nam nào đó quên rồi hét vào mặt cô bạn thân của Nhật Anh là Zombie (Nguyễn Nhã Vy) trong "Ai cũng từng có một thời nông nổi".
Nguyễn Du - tâm, tài như biển cả Bấm để xem Nguyễn Du ấy, Tài hay tâm đều vô cùng cao cả. Suốt cuộc đời, Ông vẫn luôn than oán hộ người ta. [...] Dee, 2018, Lời kết trong bài phân tích các tác phẩm của Nguyễn Du ở năm học lớp Chín. Trong dấu ba chấm là hai câu thơ nữa, có điều tạm thời đã quên, bài văn kia lại chưa rõ tung tích.
Sẽ không có ai mãi mãi cô đơn Bấm để xem Ai cũng muốn mình trở thành Lọ Lem, Để gặp được Hoàng Tử như một phép màu. Nhưng không có ai biết rằng mình vốn dĩ đã là công chúa, Và gặp được Hoàng Tử chính là điều hiển nhiên. Chỉ là giờ đây Hoàng Tử vẫn còn chưa xuất hiện Nhưng rồi sẽ có một ngày, Hoàng Tử nhìn ta và đi tới Vậy nên đừng điên cuồng tìm kiếm hay chờ đợi Làm vậy chỉ khiến bản thân mệt mỏi thêm thôi. Dee, 2018, Một bài thơ gieo "vần hiếm" :).
Vạn sự thắng ý Mã đáo thành công ! Bấm để xem 12 năm miệt mài đèn sách Chỉ đợi ngày thi cử chứng minh 7 tháng 7, anh tài hội tụ Eagles come on spread our wings. Bài thơ này mình viết cho caption series "THE DREAM CHAPTER" của CLB Giao tiếp chúc các anh chị 2k3 thi tốt trong kì thi THPT Quốc Gia. Biểu tượng của CLB là đại bàng, nên trong bài thơ mình mới nhắc tới Eagles. Vốn ban đầu còn định viết theo concept "Đại bàng vượt Thiên môn" (biến thể của "Cá chép vượt vũ môn"), nhưng mà vì vice-leader ban PR của CLB thấy như thế thì văn vẻ quá, không đồng ý triển khai nên mình đành ngậm ngùi viết theo hướng đơn giản, dễ hiểu hơn ))) Bài này cũng là bài đánh dấu sự trở lại của mình sau một năm mai danh ẩn tích, không viết truyện, không viết thơ này )))