Bài thơ: Mẹ Tác giả: Sambeos Thể thơ: Tự do (Nguồn: Ảnh sưu tầm trên internet) Đôi lời giới thiệu: Bài thơ này được mình chắp bút khi nhớ về ngày tháng trước kia, nhớ về hình ảnh mẹ của mình luôn âm thầm hy sinh, yêu thương mình vô điều kiện. Nội dung bài thơ: Nói về tình yêu thương và sự hy sinh thầm lặng của mẹ dành cho con. Khi con lớn lên và đôi lúc xa cách, mẹ vẫn ở lại, âm thầm chờ đợi với tình yêu không đổi thay. Đôi lời nhắn nhủ: Hãy trân trọng và dành thời gian yêu thương mẹ khi còn có thể, đừng để sự vô tình làm mờ đi mối quan hệ quý giá. Mẹ là ánh nắng sớm Le lói qua khung cửa sổ nhỏ, Là những bước chân khẽ khàng Đánh thức con dậy mỗi buổi sáng. Mẹ không nói nhiều Nhưng ánh mắt của mẹ chứ cả bầu trời, Tay mẹ chạm vào mái tóc con, Và mọi nỗi buồn dường như tan biến. Con lớn dần theo năm tháng, Mẹ già đi trong thầm lặng. Mái tóc mẹ bạc màu, Nhưng tình yêu vẫn xanh như thuở nào. Có đôi khi, con vô tình bước đi xa, Quên mất tiếng gọi thầm lặng của mẹ. Nhưng mẹ vẫn đứng đó, Như một ngọn đèn dầu cháy mãi, Chờ con trở về trong vòng tay dịu dàng. * * *Hết---