Mẹ đổi quê mình thành màu nắng trong tim- Phạm Thúy Mẹ đổi quê mình thành quê ngoại cho con Để nhiều khi mẹ thành ký ức Trong giấc mơ và nhiều đêm thao thức Về nơi như con đang có bây giờ. Mẹ đổi quê mình trong ngọt tiếng à ơi Nơi cánh võng đằm tay nội ẵm Về nơi đây, tiếng ru cùng nỗi nhớ Dài như con đường mẹ bước chân đi. Mẹ đổi quê mình thành nổi vợi đêm khuya Thành thói quen mỗi sớm mai bật thức Thành bàn chân quen nơi cánh đồng cha bước Sông vỗ vào sâu những khúc nhạc ân tình. Mẹ đổi quê mình thành những bình minh Trong veo ánh nhìn ngây thơ dấu hỏi Mẹ tạm học những lo toan, mệt mỏi Để nhận ra yêu thương nơi cánh võng trưa hè. Mẹ đổi quê mình từ những lũy tre Kẽo kẹt đưa yêu thương về từ câu chuyện cũ Nơi dấu chân con nối vòng tròn tay ngoại Nối ngày về thành một chuỗi đam mê. Mẹ đổi quê mình thành những chuyến đi xa Thành bài ca con vẽ vời ao ước Để bao lâu, con lại lần cất bước Lôi mẹ trở về nơi có vầng trăng. Mẹ đổi quê mình thành màu nắng trong tim Soi cho con hành trang cất bước Để lớn khôn, con đổi cho mình điều ước Ngắm quê mình từ những bến sông xa. End