Mất Điện Tác Giả: Thanh Hoàng Cơn gió đầu mùa thổi buồn tênh, Ánh đèn bơ vơ tắt liệm rồi. Trong tiềm thức, còn chưa tỉnh giấc, Màu đen một thoáng đã lên ngôi. Gọi nhau ra phố, những con đường, Góc phố trống vắng, bỗng đông vui. Rộn ràng tiếng nói, chưa cất giấu, Những ngày không đèn, ánh sao gần. Nhìn ngắm một cái tối ngõ sáng, Như mọi vạn vật khẽ lung linh. Hư ảo nào đưa ta theo mắt sáng, Tìm mắt nhau để thì thầm phố xa gần. Con đường cũ không tìm lại giấc ngủ, Để đêm đêm vội vã nói không lời. Lóng tiết Hạ chẳng mất những đêm thâu, Ta và nắng không đến mà lại gặp.. * * *