Ma Ma Cha Cha Cha Tác giả: Rewrite Thể loại: Truyện thiếu nhi, gia đình Tình trạng: Hoàn thành. [Thảo luận - Góp ý] Các tác phẩm của Rewrite Giới thiệu: Trong bóng tối mờ ảo của buổi sáng, một chiến binh âm thầm thức giấc, sẵn sàng đối đầu với những kẻ cướp táo bạo trên chiến trường! Cô bé với lòng dũng cảm cháy bỏng, lao vào cuộc chiến khốc liệt để giành lại kho báu bí mật bị chiếm đoạt. Tiếng thét vang lên như mật mã của một âm mưu nghẹt thở, kéo theo những pha hành động dồn dập, drama bùng nổ giữa các đối thủ đáng gờm: Một gã khổng lồ gầm gừ, một kẻ nghịch ngợm lén lút, và một bóng hình dịu dàng che giấu bí ẩn. Liệu cô bé có vượt qua hiểm nguy, bảo vệ lãnh địa của mình? Hay tất cả chỉ là màn kịch giật gân dẫn đến một cú twist khiến bạn sững sờ? "Ma Ma Cha Cha Cha" – một cuộc phiêu lưu kịch tính, nơi mọi thứ không như bạn tưởng, sẽ khiến bạn vừa bực bội thốt lên "Bị lừa rồi!" vừa không thể ngừng yêu câu chuyện đầy bất ngờ này! Thời lượng: 2123 từ Tác phẩm nằm trong series truyện ngắn: "Đừng Trách Em Ác" gồm 6 tác phẩm: 1. Ma Ma Cha Cha Cha (viết về trí tưởng tượng của một cậu bé 7 tháng tuổi) 2. Gió Qua Tổ Trống (viết về cái ác trong giáo lý Phật) 3. Mùa Mưa Mùa Khô (viết về tình yêu thương, sự từ bi và vô thường trong giáo lý Phật) 4. Hết Pin (viết về một kẻ sắp chết) 5. Sao Anh Về Trễ? (viết về một tình yêu vượt thời gian và cái chết) 6. Giọt Máu (viết về một đôi mắt màu xanh dương) Ma Ma Cha Cha Cha Buổi sáng sớm, khi đồng hồ mới điểm 5: 30, bầu trời bên ngoài còn xám đen như một tấm chăn khổng lồ chưa kịp gấp. Trong căn phòng nhỏ, chiếc giường lớn là cả một thế giới bí ẩn, nơi bé Rô, cô bé bảy tháng tuổi, vừa mở đôi mắt to tròn, lấp lánh như hai viên ngọc. Bé ngáp một cái dài, cái miệng nhỏ xíu hé ra, phát ra âm thanh "a.. ư..", trong tâm trí Rô, đó là lời chào rạng rỡ: "Chào buổi sáng, thế giới!" Rô quét mắt nhìn quanh, mọi thứ hiện lên như một cánh rừng kỳ diệu. Bố Minh, người khổng lồ hiền lành, nằm ngửa như ngọn núi vững chãi, hơi thở phập phồng "phù.. phù.." như gió thổi qua đỉnh núi. Mẹ Nhung, dòng suối dịu dàng, cuộn mình bên cạnh, mái tóc dài mềm mại trải ra như những gợn sóng lấp lánh. Anh Đô, con thú to lớn bốn tuổi, cuộn tròn trong chăn, ngáy khò khò như sấm rền xa. Rô mỉm cười, đôi tay mũm mĩm vung lên, rồi bé bò đi, chậm rãi nhưng đầy tò mò, như một nhà thám hiểm tí hon bước vào lãnh địa rộng lớn. "Ê.. Y.." Rô kêu, nghĩa là "Bắt đầu cuộc phiêu lưu thôi!" Ánh sáng mờ nhạt từ khe cửa sổ rọi vào, vẽ những vệt sáng mờ ảo trên giường, như những con đường bí mật đang chờ Rô khám phá. Bé Rô bò dọc theo "cánh rừng" giường ngủ, đôi tay mũm mĩm chạm vào tấm chăn mềm mại như cỏ, mắt bé sáng rực khi phát hiện hai "kho báu" lấp ló ở góc giường: Một con khủng long nhỏ màu xanh và một chiếc xe cảnh sát đỏ rực của anh Đô. Trong đầu Rô, chúng không chỉ là đồ chơi, mà là những người bạn sống động, sẵn sàng đưa bé vào một thế giới kỳ diệu! Rô nắm con khủng long, cảm nhận lớp nhựa mát lạnh trong tay. Bé tưởng tượng nó gầm vang "grào!" như chúa tể rừng rậm, dẫn Rô qua những lùm cây cổ xưa, nơi lá kêu xào xạc và ánh sáng lấp ló như sao. "Ma.. Cha.." Rô kêu lên, trong tâm trí bé là "Chạy theo ta, rừng rậm đang gọi!". Bé vung con khủng long, để nó "nhảy múa" trên chăn, như đang chiến đấu với quái vật vô hình. Rồi Rô với tay lấy chiếc xe cảnh sát, ngón tay nhỏ xíu lăn bánh xe, nghe tiếng "rì rì" vui tai. Trong mắt Rô, nó biến thành anh hùng dũng cảm, đèn xe nhấp nháy "í o í o", lao vun vút qua "đường phố" trên giường để đuổi theo con khủng long nghịch ngợm. "Ê.. Y.. Ma.." Rô reo lên, nghĩa là "Anh hùng đến rồi, quái vật cẩn thận nhé!" Bé cười khanh khách, đôi má phúng phính rung rung, quên mất cả gia đình đang say ngủ. Rô đặt hai món đồ chơi cạnh nhau, để khủng long và xe cảnh sát "trò chuyện", rồi bé vung tay, điều khiển cả hai như vị vua nhỏ cai quản vương quốc kỳ diệu. Niềm vui tràn ngập trái tim bé, như ánh nắng đầu tiên lấp ló sau khe cửa sổ, sẵn sàng cho một cuộc phiêu lưu mới. Nhà thám hiểm tí hon tạm gác lại vương quốc đồ chơi, ngẩng đầu nhìn ra khe cửa sổ nhỏ. Bầu trời xám đen, nặng nề như một đại dương treo ngược, điểm xuyết những đám mây dày đặc, uốn lượn thành đủ hình thù kỳ lạ. Qua đôi mắt to tròn, lấp lánh của Rô, đám mây kia không chỉ là mây. Một đám tròn tròn, tai dài là chú thỏ trắng bồng bềnh, nhảy nhót vẫy tay chào bé. Kia là con tàu mây khổng lồ, mũi tàu nhọn hoắt, sẵn sàng lướt qua biển trời. Xa hơn, một đám mây gồ ghề biến thành ngọn núi, nơi những "người khổng lồ" như bố Minh đang ẩn mình. "Ê.. Ma.. Y.." Rô reo lên, đôi tay mũm mĩm vung vẩy, trong tâm trí bé là "Bay nào, bạn mây ơi!" Bé tưởng tượng mình là thiên thần nhỏ, đôi cánh vô hình vỗ nhẹ, đưa Rô bay lượn giữa thế giới mây kỳ diệu. Chú thỏ mây nhảy bên cạnh, kêu "boing boing", mời Rô chơi trò đuổi bắt. Con tàu mây rúc còi "tu tu", chở bé qua những sóng gió trắng xóa, nơi ánh sáng mờ ảo của bình minh lấp ló như những viên ngọc rải rác. Rô nghiêng đầu, đôi má phúng phính ép vào chăn, tưởng như đang ôm lấy đám mây mềm mại. "Ma.. Ư.. Ê.." Bé kêu, nghĩa là "Thích quá, ta là vua của bầu trời!" Bầu trời xám dần chuyển sắc, một vài tia sáng yếu ớt xuyên qua, như những ngọn đèn thần lấp lánh. Rô mỉm cười mãn nguyện, đôi mắt long lanh ánh lên niềm vui thuần khiết. Trong thế giới này, bé là thiên thần dũng cảm, cai quản mây, gió và cả những bí ẩn của buổi sớm. Gió nhẹ lùa qua khe cửa, mơn man mái tóc tơ của Rô, như thể bầu trời đang thì thầm: "Chơi với ta nhé, Rô!". Bé vung tay, cười khanh khách, lòng tràn ngập hạnh phúc, như thể cả vũ trụ rộng lớn này là sân chơi chỉ dành riêng cho bé. Chán trò chơi trên bầu trời, bé Rô quay lại cuộc phiêu lưu trên "cánh rừng" giường ngủ. Đôi mắt to tròn lướt qua "ngọn núi" bố Minh, hướng về "dòng suối" mẹ Nhung – nơi có kho báu quý giá nhất: Núm vú của mẹ. "A.. Ư.." Rô kêu, trong tâm trí là "Kho báu, ta đến đây!" Bé bò đi, đôi tay mũm mĩm bám vào chăn, chân nhỏ đạp đạp, tiến về phía trước như một chiến binh tí hon. Đầu tiên, Rô đối mặt với "ngọn núi" bố Minh. Bụng bố phập phồng lên xuống, hơi thở "phù.. phù.." như gió thổi qua đỉnh núi. Rô bò lên, cảm nhận sự ấm áp dưới tay, cười khanh khách khi bụng bố rung rung. Bố Minh khẽ cựa mình, bàn tay to lớn gãi mũi, lẩm bẩm trong giấc ngủ: "Ư.. Gì thế..". Rô giật mình, kêu: "Ư.. A.." nghĩa là "Ngọn núi sống rồi!" Nhưng bé không sợ, dũng cảm bò tiếp, trườn qua "đỉnh núi", tóc tơ lòa xòa cọ vào áo bố, như nhà thám hiểm vượt rừng rậm. Cuối cùng, Rô đến được "dòng suối" mẹ Nhung. Mái tóc dài của mẹ trải ra, mềm mại như sóng nước, mùi hương dịu nhẹ khiến Rô rộn ràng. Bé đưa tay mũm mĩm kéo áo mẹ, tìm kiếm "kho báu" núm vú. Nhưng bất ngờ, bàn tay to lớn của anh Đô, con thú nghịch ngợm, đang nắm chặt nó! "Cha.. Ê.." Rô kêu, trong lòng bùng lên ngọn lửa nhỏ: "Kẻ cướp, dám lấy kho báu của ta!". Chiến binh tí hon bừng bừng tức giận. Trong đôi mắt to tròn của Rô, anh Đô như kẻ cướp lén lút, dám chiếm lấy thứ quý giá nhất trong vương quốc của bé! "Cha.. Cha.. Ma.." Rô kêu lên, trong tâm trí bùng nổ một mệnh lệnh: "Trả kho báu cho ta, đồ cướp!" Đôi tay mũm mĩm của bé bám vào chăn, trườn qua "dòng suối" mẹ Nhung, mái tóc dài của mẹ cọ vào má Rô, mềm mại như sóng, nhưng bé không dừng lại, quyết tâm như một anh hùng nhỏ lao vào trận chiến. Rô đến được chỗ anh Đô, con thú đang cuộn tròn, ngáy khò khò, bàn tay vẫn vô tư nắm chặt "kho báu". Bé giơ tay, cố gỡ những ngón tay to lớn của anh, nhưng chúng cứng đầu không nhúc nhích. Lòng Rô như ngọn lửa nhỏ bùng lên, má phúng phính phồng ra, mắt long lanh ánh giận. Bé vung đôi tay mũm mĩm, đập liên tục vào mặt anh Đô, hét to: "Ma ma cha cha cha!" Trong đầu bé là tiếng thét dõng dạc: "Trả vú cho em, đồ cướp, nhanh lên!" Tiếng đập "bộp bộp" vang lên, nhẹ nhàng nhưng đủ khiến anh Đô giật mình. Cậu bé bốn tuổi mở mắt, ngơ ngác, xoa mặt, lẩm bẩm: "Rô hư quá.. Đau mà..". Đô cau mày, bực bội, nhưng rồi thu tay lại, trở mình, thở phì phò ngủ tiếp. Rô đắc chí, đôi mắt sáng rực như chiến binh giành chiến thắng. Bé kêu: "Ê.. Y.." nghĩa là "Kho báu là của ta rồi!". Lòng bé tràn ngập niềm vui, như thể vừa đánh bại quái vật khổng lồ trong vương quốc giường ngủ. Chăn nhăn nhúm dưới tay bé, ánh sáng mờ ảo từ khe cửa sổ lấp lánh, như đang reo hò chúc mừng. Rô bò nhanh về phía mẹ, tim nhỏ đập rộn ràng, sẵn sàng tận hưởng phần thưởng của mình. Chiếc giường rộng lớn, với chăn gợn sóng như cánh đồng, rung nhẹ dưới từng nhịp bò của bé. Rô đưa tay mũm mĩm kéo áo mẹ, tìm thấy núm vú – kho báu ấm áp, thân thương. Bé ngậm lấy, bú ngon lành, đôi má phúng phính rung rung, phát ra âm thanh: "Ư.. Ma.." Trong tâm trí là lời reo vui: "Kho báu là của em, thích quá!" Hơi ấm từ mẹ lan tỏa, mùi hương dịu nhẹ của mẹ Nhung bao bọc Rô, như một vòng tay vô hình ôm trọn bé. Mẹ Nhung khẽ cựa mình, tỉnh giấc, đôi mắt hiền mở ra, mỉm cười nhìn Rô: "Con yêu, bú ngoan nhé!" Mẹ thì thầm, giọng dịu dàng như dòng suối mát lành, bàn tay nhẹ nhàng vuốt mái tóc tơ của Rô. Bé cảm nhận sự yêu thương tràn ngập, như ánh nắng đầu tiên len qua khe cửa sổ, rải những tia sáng vàng nhạt lên giường. Bố Minh cũng thức dậy, "ngọn núi" khổng lồ cử động, bàn tay to lớn xoa đầu Rô, giọng trầm ấm vang lên: "Con gái yêu của bố, dậy sớm thế này!". Rô mỉm cười, mắt long lanh, kêu: "A.. Ê.." nghĩa là "Mẹ và bố là của em, yêu lắm!" Chiếc giường như ấm hơn, tiếng thở đều đều của anh Đô hòa cùng hơi ấm gia đình. Rô nép vào lòng mẹ, cảm giác an toàn bao bọc bé, như thể cả thế giới kỳ diệu – từ mây, đồ chơi, đến kho báu, đều thu gọn trong vòng tay mẹ và cái xoa đầu của bố. Lòng bé rộn ràng, hạnh phúc, như một thiên thần nhỏ tìm thấy tổ ấm giữa cánh rừng giường ngủ buổi sớm. Bé vẫn nép vào "dòng suối" mẹ Nhung, đôi má phúng phính ấm áp sau khi bú no, mắt to tròn lấp lánh nhìn quanh. Bố Minh, ngọn núi khổng lồ, ngồi dậy, mái tóc lòa xòa, giọng trầm vang lên: "Đô, dậy đánh răng, đi học nào!" Anh Đô cuộn chặt trong chăn, mắt nhắm tịt, nhõng nhẽo: "Con không đi học đâu, buồn ngủ!" Rô kêu "Ê.. Cha.." – trong tâm trí bé là "Anh lười quá, dậy đi!" Bé cười khanh khách, đôi tay mũm mĩm vung vẩy. Mẹ Nhung vuốt tóc anh Đô, giọng dịu như suối: "Đô ngoan, đi học vui lắm mà!" Nhưng Đô vẫn bướng, ôm chăn, lẩm bẩm: "Ngáp.. Con muốn ngủ tiếp.." Bố Minh cau mày, "ngọn núi" bỗng rung lên, giọng nghiêm khắc thét: "Nhanh!" Tiếng quát như sấm, khiến Đô giật mình, mắt tròn xoe, môi mím lại giận dỗi. Cậu bé lững thững bò dậy, lê bước vào nhà vệ sinh, tay xoa mắt, lầm bầm: "Hứ.. Bố đáng ghét..". Rô nhìn theo, kêu: "A.. Y.." nghĩa là "Anh thua rồi, ha ha!" Lòng bé vừa thấy anh Đô đáng thương, vừa buồn cười. Mẹ Nhung mỉm cười, ôm Rô chặt hơn, hơi ấm bao bọc bé. Ánh sáng buổi sáng sáng rực, tiếng đánh răng "xẹt xẹt" vọng ra. Rô nép vào mẹ, lòng tí hon rộn ràng, hạnh phúc trong tổ ấm gia đình. (Hết) Nếu thấy tác phẩm hay, bạn có thể ủng hộ tác giả bằng cách đọc các tiểu thuyết sau, lưu ý tất cả tiểu thuyết đều đọc miễn phí, không cần xu: Tiểu thuyết: 1. Trước Lúc Bình Minh (Hoàn thành - thể loại: Tuổi học trò, thanh xuân) 2. Tình Yêu và Bão Tố (thể loại: Trinh thám, hành động, tình cảm) 3. Hẹn Em Ngày Bình Yên (thể loại: Ngôn tình và chiến tranh) Đọc bài thơ "Bình Minh Tí Hon" lấy cảm hứng từ truyện ngắn. Giao lưu với tác giả tại Fanpage: Giá Như Dừng Yêu Bạn tìm đọc các tác phẩm khác của Rewrite Ở ĐÂY ! Tham gia cuộc thi viết cảm nhận để nhận được 100.000 xu => LINK Ở ĐÂY