LUẬT TRE Có hai cây tre giống nhau, một cây dùng làm màn sáo, một cây dùng làm giá phơi đồ. Một hôm, cây dùng làm giá phơi đồ mới hỏi cây dùng làm màn sáo: "Tại sao chúng ta sinh ra cùng một nơi, đều là tre trên núi. Nhưng tôi mỗi ngày đều phải dãi nắng dầm mưa, còn bạn lại rất đáng tiền?" Màn sáo trả lời: "Bởi vì bạn chỉ chịu một nhát dao khi bị chặt ra, còn tôi đã trải qua hàng ngàn nhát dao, được người ta chế tạo cẩn thận." Giá phơi quần áo im lặng.. Đời người cũng như vậy, nếu có thể chịu được cực khổ, cô đơn, cọ xát vào thực tế, dám đảm đương và đứng lên chịu trách nhiệm cho cuộc đời mình, cuộc sống mới có giá trị. Khi nhìn thấy vinh quang của người khác, bạn không cần phải ghen tức, bởi vì người khác trả giá nhiều hơn bạn. Thật ra trên thế giới này có rất nhiều người thông minh, nhưng lại có quá ít người có thể kiên trì đến cuối cùng, thế nên số người chiến thắng chỉ là số ít. Người càng thông minh, họ càng hiểu rõ khuyết điểm của mình và luôn cố gắng đến cùng. Trưởng thành không phải là trải qua thất bại một lần, mà phải tích lũy nhiều lần, cả về tri thức lẫn kinh nghiệm sống. Đây chính là luật tre! St.
Chào bạn, mình là thành viên của Loo, mình vừa đọc truyện "Luật tre" của bạn và có một số nhận xét sau. Về tên truyện, lúc đầu mới đọc mình chả hiểu như nào hết, nhưng khi đọc xong thì mình đã ngờ ngợ ra được phần nào. Mình rất thích. Đây giống như là một câu chuyện ngụ ngôn dân gian mà ông cha ta muốn gửi gắm đến đời con cháu để răn dạy vậy. Tiếc là không có ảnh bìa. Bạn có thể tìm một ảnh bìa phù hợp để làm cho truyện có nhiều màu sắc và thu hút hơn đối với độc giả. Theo mình nghĩ mấy ảnh bìa hài hài vui nhộn sẽ làm các bạn đọc tò mò và hứng thú đó ạ. Về nội dung, truyện của bạn rất sáng tạo. Lúc đầu mình đọc cứ tưởng truyện dân gian cơ, nếu là bạn thì quá xuất sắc luôn. Truyện của bạn còn rất ý nghĩa nữa. Cây sào ghen tỵ với cây sáo, nhưng để có được sự thành công như ngày hôm nay thì cây sáo đã phải chịu qua rất nhiều cay đắng và được rèn dũa, luyện tập vất vả. Bởi vậy mới nói có làm thì mới có ăn, còn không thì chỉ có cạp đất qua ngày thôi. Câu chuyện của bạn nói về sự kiên trì và chịu khó, cố gắng vươn lên trong cuộc sống, còn lười biếng thì sẽ chẳng bao giờ tìm được thành công. Bạn đã mượn hình ảnh cây sào và cây sáo để gửi gắm vào câu chuyện những điều đúng đắn và thiết thực, lột tả được bức tranh về đời sống thường ngày, giữa sự ghen tỵ và hiểu sai vấn đề của những người lười biếng đối với người siêng năng. Về hình thức, truyện bạn khá ngắn, nếu có thêm khúc mở đầu như diễn biến tâm trạng, sự tủi nhục của nhân vật cây sào và quyết tâm chịu đựng chặng đường vất vả của cây sáo thì chắc câu chuyện sẽ hay hơn, đi vào lòng người và thấm sâu vào trí nhớ độc giả hơn. Câu chữ của bạn rất mượt, mạch lạc, rõ ràng. Mình không tìm thấy lỗi sai như chính tả hay cấu trúc câu trong câu chuyện của bạn. Mình thấy bạn trình bày khá ổn. Sau đây là chút nhận xét của mình về truyện của bạn. Cảm ơn bạn đã lắng nghe.