Lỡ duyên Mèo lạc giữa phố Trăng treo lẻ bóng bên đồi, Gió ru khúc cũ nghẹn lời chia phôi Người đi để lại bồi hồi Ta ngồi đếm mãi một thời đã xa Xuân xanh hẹn ước mặn mà Ai hay duyên mỏng như là khói sương Lời yêu chưa kịp tỏ tường Mà nay nước chảy đôi đường cách ngăn Hoa rơi lả tả bên sân Bến sông lặng sóng, thuyền dần quên nhau Ta còn giữ mảnh tơ sầu Thêu lên áo mộng đượm màu héo hon Đường đời mỗi đứa mỗi con Nghìn năm gió cuốn vẫn còn nhớ nhau Duyên này trót lỡ từ đầu Thôi đành gửi mộng qua cầu nước trôi