Gửi những người không ưa. - Dương Hàn Linh - Là thế này Người ạ! Tôi biết yêu thương mình hơn bất cứ ai Đã đủ chút thông minh để phân biệt đúng - Sai Hẳn cũng hiểu việc cần làm, nên tránh? Này Người ạ! Chẳng có ai là Thánh Nên đâu thể biến hình để vừa hết lòng nhau? Vườn hoa đẹp là bởi lắm sắc màu Con người hấp dẫn nhau vì mỗi người một tính. Người thích diện đầm hoa xúng xính Tôi cũng tự hào mặc jeans rách, áo phông Quyền tự do ai cũng có đúng không? Sao áp đặt cách nhìn lên người khác? Mỗi sinh linh đều là một nốt nhạc Có vị trí ngang nhau trong khúc tấu Tự Nhiên Trầm - Bổng - Thấp - Cao đều có ý nghĩa riêng Bản nhạc không được tạo ra từ nốt nào duy nhất. Thế nên nhé! Mỉm cười chấp nhận Tôi vẫn là tôi và Người cứ là Người Thoải mái, tự do - Giới hạn luật đề rồi Không thiện ý - Đừng vội vàng phê phán Kiếp nhân sinh phải đâu là vô hạn Chưa đủ để yêu thương sao còn chỗ giận hờn? Ngẩng cao đầu, là mình nhé - Làm ơn Ai cũng chỉ có một cuộc đời để sống. Thế nên nhé! Những ánh nhìn châm chọc Những điều tiếng không hay sau từng bước chân tôi Miệng Người nói ra - Tai Người nghe thấy thôi Tôi đâu phải trẻ lên hai để cầm dao và khiến mình chảy máu. Người cuồng quay những âm mưu nung nấu Tôi thanh thản vui trong từng phút cuộc đời Nào lại đây nghe tôi nói: "Này Người! Tôi vẫn sẽ tự tin làm những điều mình thích". Đầu ngẩng cao, kiêu hãnh mà khẳng định: TÔI TỰ HÀO VÌ TÔI CHÍNH LÀ TÔI Yêu - Ghét - Khen - Chê mặc kệ Người thôi TÔI SẼ VẪN LÀ TÔI DÙ THẾ NÀO ĐI NỮA Một đôi lời nhắn nhủ Người nghe hiểu hay không tôi cũng chẳng bận tâm Đời người chỉ sống có một lần Nên tôi chọn sống theo những gì mình muốn.
Mưa. Sài Gòn hôm nay mưa Lạnh ngấm vào hơi thở Lạc giữa dòng thương nhớ Giật mình.. Khác từ bao? Kỷ niệm tựa băng sao Vụt qua rồi biến mất Biết bao người gặp mặt Ngoảnh một chốc là xa. Giữa trời đất bao la Bỗng thấy mình bé nhỏ Ký ức nào nức nở Tiếc gì chuyện đã qua? - DHL - 25.11.2014
Buồn hoàng hôn. Chiều buồn rớt nắng trên vai Đường về một mình lầm lụi Chợt nghe gió vu vơ hỏi: "Này em! Đợi đến bao giờ?" Chiều buồn mây phủ âm u Kín trời một màu xám xịt Chợt nghe trái tim rên xiết: "Lười yêu! Cứ thế được sao?" Chiều buồn người cũng hanh hao Tủi hờn bàn tay chợt lạnh Ừ thì.. Cô đơn tủi phận Nhưng giờ.. Biết phải làm sao? Bởi dòng đời vốn xoáy sâu Để tìm được nhau Nào phải đâu chuyện dễ.. Bởi dòng đời trăm ngàn dâu bể Nên đâu dễ gì để mãi được gần nhau.. - DHL - 21.11.2014
TIỀN! Thế giới ngoài kia điên đảo vì đồng tiền Thế sự đổi xoay, trắng và đen lẫn lộn Người ta đánh giá nhau bằng gấm hoa sang trọng Đo đạc phẩm danh bằng độ rộng túi tiền. Lạc vào dòng đời xoáy đảo triền miên Kẻ đạp lên nhau, người tìm mua hạnh phúc Mua bán đổi trao - Toàn những điều không thực Để đến cuối cùng tự chuốc lấy niềm đau. Con nhà nghèo - Nào có tội gì đâu Sao phải sớm gánh trên vai nỗi lo cuộc sống? Tiền chẳng qua chỉ là tờ giấy mỏng Sao xô ngã được ước mơ, khép cánh cửa học đường? Cuộc sống ngoài kia vốn biến đổi vô thường Định mệnh vần xoay những bước chân tiếp bước Tương lai ấy - Nào có ai nói được Sao chẳng sống thật vui cho trọn một kiếp người. Tiền chẳng qua chỉ là tờ giấy thôi! - DHL - 24.09.2014 P/s: Tặng cho những ai có những phiền não về tiền như mình.
Đất nước tôi. Đất nước tôi - Nước của những anh hùng Bao đời nay vẫn quật cường ý chí Đuổi giặc xâm lăng bằng những gì có thể Biến máu trong tim thành vũ khí oai hùng Muốn thôn tính nước tôi - Thử hỏi có được không? Khi cả triệu trái tim cùng hô vang mạnh mẽ Khi ngàn vạn con người đã chung lời tuyên thệ: "QUYẾT TỬ ĐẾN CÙNG CHO TỔ QUỐC QUYẾT SINH" Ai bảo chúng tôi bởi quen với hòa bình Nên sẽ chịu buông tay hay đứng nhìn nhu nhược? Chỉ cần chạm vào Việt Nam dù chỉ là giọt nước Sẽ biết sức mạnh thẳm sâu nơi con cháu Vua Hùng. Mặt Trời lên chói chang góc Biển Đông Trăm vạn con tim cùng sục sôi ý chí Sấy khô cả biển xanh mở cung đường chân lý Bảo vệ chủ quyền - Nước Văn Hiến Ngàn Năm. "Nam quốc sơn hà Nam đế cư Tiệt nhiên định phận tại Thiên thư Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư" Bản tuyên ngôn qua dòng chảy thăng trầm Bao đời nay vẫn chói ngời trang sử Đất nước tôi - Nước của những trái tim quyết tử Nguyện sẽ hi sinh cho Đất Mẹ trường tồn. Muốn thôn tính nước tôi - Thử hỏi có dám không? - DHL - 08.05.2014
GỬI CON - Dương Hàn Linh - Tết sắp đến rồi con có về không? Mẹ gác điện thoại nghe tiếng: "Không" trống rỗng Quà cáp, tiền nong phải đâu là quan trọng Nước mắt mẹ nén thật sâu trong những tiếng thở dài. Ừ thì dẫu con lo cho mẹ tết đủ đầy Nhưng mâm cơm làm ra một mình ăn sao hết? Ừ thì tuổi thanh xuân con muốn đi thật nhiều cho biết Nhưng sẽ còn bao lâu - Thời hạn mẹ bên con? Mẹ bỗng nhớ về ngày con bé tí hon Bé bỏng, mong manh nép mình sau lưng mẹ Thời gian mẹ được gần bên con yêu thương như thế Trong trí nhớ già nua - Mẹ ngỡ chỉ hôm qua.. Giờ con chọn bước đi đến những mảnh đất xa Cuộc sống chốn phồn hoa cuốn con đi vội vã Những dự định, ước mơ, những thú vui xa lạ Che mất con đường nơi có mẹ đợi con.. Căn nhà xưa bỗng như rộng lớn hơn Một mình mẹ vào ra ngày qua ngày lầm lụi Nhớ quặn lòng, thèm được nghe tiếng nói Được thấy bóng dáng con nhìn mẹ tươi cười.. Ừ thì dù sao con cũng đã lớn rồi Phải học cách tự lo, tự xây nên cuộc sống Ừ thì mẹ chỉ biết dõi theo và hi vọng Nguyện chúc mọi điều được như ý con mong. Tết sắp đến rồi con có về không? Mẹ gác điện thoại nghe tiếng: "Không" trống rỗng Thôi đành vậy - Cuộc sống con quan trọng Mẹ lại lầm lụi ôm những ký ức thở dài.. - DHL - 05.02.2015 P/s: Cảm xúc bột phát. Tặng cho tôi và cho những người con vẫn mải miết với những cuộc rong chơi.. Đi khắp thế gian không ai tốt bằng Mẹ. Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng Cha. Ai còn Mẹ xin đừng làm Mẹ khóc. Đừng để buồn lên mắt Mẹ nghe không?
Không đề Cô gái tóc đỏ Sẽ không "ngoan hiền" bằng cô gái tóc đen? Cứ chờ đấy mà xem Đừng đánh giá một con người vội vã.. Một anh chàng khá giả Sẽ đáng cưới hơn một anh chàng hiện tại trắng tay? Nghe tôi bảo đây này Đừng đánh giá một con người vội vã.. Trông mặt bắt hình dong chẳng có gì sai cả Nhưng để hiểu một con người cần phải có thời gian Tóc nhuộm màu chưa chắc đã không ngoan Giờ chưa có tiền không có nghĩa rằng sẽ mãi là không có. Tốt - Xấu - Thiện lương nằm ở bên trong đó Tương lai cũng được tạo nên từ ý chí kiên cường Lòng người thâm sâu, lắt léo trăm đường Đừng đánh giá một con người vội vã.. Bởi một cái nhìn không làm nên tất cả Nên đừng bao giờ vội vã phán xét ai Đen - Trắng, Đúng - Sai Thời gian sẽ có cách chứng minh rõ nhất. Ừ! Vậy nhé! Đừng chỉ tin vào mắt Hãy dùng trái tim, khối óc để "đọc" người Ngoại hình ra sao ta vẫn là ta thôi Đừng đánh giá một con người vội vã.. - DHL - 22.1. 2015
Gửi em.. Em đi rồi. Nắng có về nơi ấy? Gió mùa có lạnh vai những sớm tháng mười? Phố buồn không khi nhìn lá nghiêng rơi? Màu vàng úa đuổi sắc xanh bay mất.. Em đi rồi. Còn ai người khẽ hát? Thả tóc xanh ru con nước ngậm ngùi Bờ đê uốn quanh khắc những nét đơn côi Đường đời ấy.. Bao giờ ta chung lối? Em đi rồi. Tìm đèn hoa phố hội Bỏ lại một trời mây trắng nhỏ bình yên Em đi rồi. Liệu mai mốt có quên Những kỷ niệm buồn, vui, hạnh phúc? Em đi rồi. Thôi thì ta đành chúc Đường sẽ bình an cho nhẹ bước chân xinh Những điều em quên - Ta xin giữ riêng mình Thay em nhớ từng tháng ngày xưa cũ. Em đi rồi. Ta nghẹn lòng nức nở Chẳng dám nói một câu sẽ mãi đợi em về Thôi thì gom ước mơ ta nhắc cho ta nghe Lời hẹn ước chờ ngày em trở lại. Em đi rồi. Liệu có là đi mãi? Quay lưng rồi là vĩnh biệt ngàn năm? Thôi. Em cứ đi đi. Ta nguyện bước âm thầm Tình yêu ấy - Ta nuôi riêng mình vậy. Hạnh phúc nhé em - Ở phương xa ấy Ta vẫn ở đây và chờ đợi từng ngày Đôi bờ vai và hai cánh tay gầy Vẫn mãi đợi ngày em về sưởi ấm. Yêu em lắm! Em ơi! - DHL - 14.10.2014
Trung thu Trung thu năm nào háo hức với đèn sao Buổi tối trong veo - Trăng tròn theo xe bố Bốn người bên nhau ngắm phố phường xanh đỏ Tiếng cười giao nhau - Hạnh phúc ngọt ngào. Tuổi thơ dẫu trôi qua - Ký ức vẫn đậm màu Vẫn háo hức không thôi mỗi đêm rằm tháng tám Ô kìa trong những đôi mắt tròn xoe sâu thẳm Ta vẫn tìm thấy niềm vui của cô bé năm nào. Thành phố vào thu rực rỡ cờ sao Ta lặng bước giữa phố phường xanh đỏ Chẳng còn tiếc đâu - Những gì không còn nữa Mỉm cười thôi! Chị Hằng đã xuống rồi! Hòa mình vào ồn ã những tiếng cười Bé thơ hãy cứ vui cho hết thời tuổi trẻ Đừng cố lớn nhanh, cứ hồn nhiên vui vẻ Cứ cháy hết mình những năm tháng thanh xuân! Ngẩng đầu lên cao kéo Trăng xuống thật gần Trung thu mãi đẹp bởi một màu cổ tích - DHL - (Tặng cho tôi, cho em và cho một thời hồn nhiên không còn nữa)
HỒNG ĐEN Đóa Hồng đen Lạc lõng giữa bó Hồng nhung rực rỡ Nổi bật trong đốm lửa Những cánh đen mạnh mẽ, kiêu kỳ Chẳng thơm bằng hoa ly Chẳng mỏng manh như Tigon thắm đỏ Chẳng e ấp như Quỳnh hoa chỉ đêm về mới nở Đơn giản là Đóa hoa đen đầy gai nhọn, xù xì.. Nhưng đừng vội cười chê Bởi Đóa hoa ấy kiên cường hơn tất thảy Giữa những mỉa mai, khinh thường hay sợ hãi Vẫn kiêu hãnh ngẩng cao, rạng rỡ diệu kỳ Hãy tin đi Bất cứ loài hoa nào cũng có vẻ đẹp riêng của nó Đừng so sánh, đừng tự ti và cũng đừng chối bỏ Ai cũng đều được sinh ra là duy nhất trên đời.. Đóa Hồng đen của ta ơi Sao chẳng bị vùi chôn giữa những bó Hồng nhung rực rỡ? Sao cứ nổi bật trong đốm lửa? Sao Những cánh đen vẫn mạnh mẽ, kiêu kỳ? Ừ thì Hãy tin đi Vì Ai cũng có những lý do để bản thân tồn tại.. - DHL - 13.04.2014