Tản Văn Linh Hồn Kí Gửi! - Hồng Mến

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Hồng Mến, 14 Tháng mười 2019.

  1. Hồng Mến

    Bài viết:
    101
    Tản văn: Linh hồn kí gửi!

    Tác giả: Hồng Mến

    Cảm nhận của tôi về em, em không phải mẫu người phụ nữ xinh đẹp để hút hồn ngay từ cái nhìn của lần gặp gỡ ban đầu, nhưng càng có thời gian tiếp xúc tôi càng bị chinh phục bởi sự thùy mị, duyên dáng, thông minh và khiếu hài hước của em. Được nói chuyện với em, ở bên em dường như bao mỏi mệt lo toan của cuộc sống đời thường tan biến đi hết. Thời gian quen chưa đủ nhiều nhưng cũng chẳng thể coi là ngắn, vậy mà tôi chỉ có thể cảm nhìn em, mà chẳng thể dũng cảm bước đến cạnh em, chẳng thể dũng cảm nói với em điều tôi muốn nói. Tôi cũng chỉ là một người bình thường, cũng biết yêu, biết hờn ghen, biết buồn và cũng biết đau. Tôi không phải là một người cao thượng vị tha, cũng chẳng phải là một người giỏi che dấu cảm xúc của mình để có thể vô tư thản nhiên thấy em vui bên người. Nhưng lại sợ nếu đứng trước mặt em tôi sẽ không thể kiềm chế được bản thân mình.

    * * *Mùa thu sang nhẹ nhàng! Lang thang trên con đường quen thuộc, tiếng thông vẫn reo xao xuyến, chiều nhẹ nhàng buông tiễn, tôi mới biết tôi đã đánh mất em- người con gái tôi yêu thương nhất..

    Giờ đây, khi hoàng hôn xuống núi, khói sương mờ lang thang, tôi bồi hồi đi tiếng gọi của thâm tâm. Trong tôi, trong tôi vẫn ánh mắt ấy.. Như chiều nay em bất chợt gửi nụ cười ngang qua. Ánh mắt cũ tìm về, trong ánh mắt em bầu trời lúc nào cũng biếc xanh.. Tôi không thích ánh mắt ấy của, bởi sự dịu dàng trong ánh mắt ấy vĩnh viễn không bao giờ thuộc về tôi. Tôi ngỡ lòng mình đã bình yên khi em vui bên người, nhưng chiều nay gặp lại ánh mắt ấy, tôi lại thấy một trời giông bão nổi lên bao phủ khoảng trời xanh bình yên trong tim mình. Trong từng giây, từng phút, từng giờ trôi qua trong tôi không thôi thương nhớ ánh mắt ấy.

    Giá như em đừng mạnh mẽ. Giá như tôi như kẻ phong trần, giá như tôi thấy em chỉ như một sinh vật nhỏ bé và cần được chở che, chứ không phải một cô bé luôn mạnh mẽ, thông minh và lấn át luôn cả sự mạnh mẽ mà tôi đang cố gắng. Giá như tôi hiểu em, hiểu được những đợi chờ trong em dành cho tôi, hiểu được những chia sẻ, bao dung trong em. Và giá như tôi hiểu được rằng em đã im lặng chờ đợi tôi, thì có lẽ tôi đã không giết chết tình yêu em dành cho tôi bằng sự im lặng nhút nhát của mình. Còn em, em cứ bướng bỉnh im lặng để rồi rời xa tôi.

    Em ơi có phải. Hạnh phúc là yêu và được yêu. Để duy trì hạnh phúc bền lâu, người ta phải nhìn ra được đối phương đã yêu mình thế nào, để rồi qua đó biết yêu thương mà giữ lại, biết đau lòng mà tránh làm tổn thương, biết ơn rằng đối phương đã dành tất cả chân thành để đối xử với riêng mình theo cách đặc biệt của tình yêu.

    Trong lòng anh hôm nay luôn có một tòa thành vững chắc, cho dù bao năm, bao song gió bụi cát có phủ kín cũng không thể che lấp. Tình yêu ấy, hình ảnh ấy cho dù có được gói gém, niêm phong, vùi xuống thật sâu không ai thấy nhưng không có nghĩa là nó không tồn tại, chỉ là cố gắng che đậy như linh hồn anh đang kí gửi bên Người.

    Hồng Mến
     
    Lãnh YAlissa thích bài này.
  2. Đăng ký Binance
Trả lời qua Facebook
Đang tải...