1. Thơ xuất phát từ trong lòng người, còn bàn tay thì viết ra. Hãy để tấm lòng điều khiển bàn tay chứ đừng để bàn tay điều khiển tấm lòng_Viên Mai 2. Thơ là một điệu hồn đi tìm những tâm hồn đồng điệu. 3. Nhân vật trữ tình là người trực tiếp thổ lộ những suy nghĩ và cảm xúc trong bài thơ. Nhân vật trữ tình không có diện mạo, tiểu sử, hành động, lời nói, quan hệ cụ thể, nhưng được biểu hiện qua giọng điệu, cảm xúc, cách cảm, cách nghĩ. Qua những dòng thơ ta như gặp tâm hồn người. Nhân vật trữ tình có khi là biểu hiện trực tiếp cái tôi thứ hai của tác giả nhưng nhiều khi chỉ là cái trò nhập vai trữ tình. 4. Trong thơ hiện đại, cái tôi của chủ thể trữ tình mạnh mẽ bày tỏ cảm xúc, quan niệm về thế giới và cả những điều thầm kín, riêng tư. Đọc mối bài thơ trữ tình cần nhậ ra đó là lời của ai, cũng có nghĩa là nhận ra chủ thể trữ tình trong hình dạng nhân vật trữ tình_Huy Cận 5. */Thơ ca làm cho tất cả những gì tốt đẹp nhất trên đời trở nên bất tử_Shelly */Trong tâm hồn người chỉ có cái van mà thơ ca mới mở được_Nhê-cơ-ra-xốp */Nhà thơ ngay cả những nhà thơ vĩ đại nhất cũng phải đồng thời là những nhà tư tưởng_Bê-lin-xki */Thơ là sự sung mãn của tình cảm mãnh liệt_Ban zac */Thơ là sự thể hiện con người và thời đại một cách cao đẹp */Thơ là âm nhạc cảu tâm hồn, nhất là những tâm hồn cao cả, đa cẩm_Vontaire */Thơ là cái nhụy của cuộc sống, nên nhà thơ phải đi hút cho được cái nhụy ấy và phấn đấu làm sao cho cuộc đời mình cũng có nhụy_Phạm Văn Đồng 6. Kí văn học là sự can dự trực tiếp của nghệ thuật vào hiện thực đời sống. Đó là những sáng tác văn học theo sát các vấn đề thời sự nóng hổi màn ý nghĩa xã hội rộng lớn. Mặt khác nó còn là sự biểu hiện những giá trị nhân sinh, là sự thông tin về sự thật của những quan niệm sự thực của tư tưởng. Nội dung đặc thù của kí đã chưa đựng trong thân nó những cơ sở để "thông tin sự thật" chuyển thành thông tin thẩm mĩ. 7. Văn chương không phải là cách đem đến cho người đọc sự thoát ly hay sự quên, trái lại văn chương là một thứ khí giới thanh tao và đắc lực mà chúng ta có để vừa tố cáo và thay đổi 1 cái thế giới giả dối, tàn ác, vừa làm cho lòng người đọc thêm trong sạch và phong phú hơn. _Thạch Lam 8. Nghệ thuật không cần phải là ánh trăng lừa dối, nghệ thuật không nên là ánh trăng lừa dối, nghệ thuật chỉ có thể là tiếng đau khổ kia thoát ra từ những kiếp lầm than_Nam Cao 9. Giá trị của 1 tác phẩm nghệ thuật trước hết là ở gt tư tưởng của nó, nhưng là tư tưởng đã được rung lên ở bậc tình cảm, chứ không phải là cái tư tưởng nằm thẳng đơ trên trang giấy. Có thể nói, tình cảm của người viết là khâu đầu tiên cũng là khâu sau cùng trong qua trình xây dựng t/p lớn_Nguyễn Khải 10.1 tác phẩm thật có giá trị phải vượt lên bên trên tất cả bờ cõi và giới hạn, phải là 1 t/p chung cho cả loài người. Nó phải chưa đựng 1 cái gì lớn lao, mạnh mẽ, vừa đau đớn vừa phấn khởi. Nó ca tụng tình thương, tình bác ái, sự công bình.. Nó làm cho người gần người hơn_Nam Cao 11. Nhưng cũng giống như bồng hồng vàng mà Samet làm ra để Xuydan được hạnh phúc, sáng tác của chúng ta là để cho cái đẹp của trái đất, cho lời kêu gọi đấu tranh vì hạnh phúc, vì niềm vui và tự do, cho cái cao rộng của tâm hồn và sức mạnh của trid tuệ chiến thắng bóng tối cho chúng rực rỡ như 1 mặt trời không bao giờ tắt_Pau-tốp-xki 12.1 nghệ sỹ chân chính phải là nhà nhân đạo trong cốt tủy_Sê-khốp 13. Nhà văn phải biết khơi lên ở con người niềm trắc ẩn, ý thức phản kháng cái ác, cái khát vọng khôi phục và bảo vệ những điều tốt đẹp_Ai-ma-tốp 14. Khi nào cái ác còn có khả năng sám hối, cái đẹp nhất định sẽ được phục sinh_Đô-tôi-ép-xki 15. Nhà văn phải là nhà thư kí trung thành của thời đại. (Banzac) 16. Văn học, đó là tư tưởng đi tìm cái đẹp trong cuộc sống_Charles Dubos 17. Niềm vui của nhà thơ chân chính là niềm vui của người mở đường đi vào cái đẹp, của người biết đi tới tương lai_Pautopxki 18.1 nhà văn thiên tài là người muốn cảm nhận mọi vẻ đẹp man mác của vũ trụ_Thạch Lam 19. Sống đã rồi hãy viết, hãy hòa mình vào cuộc sống vĩ đại của nhân dân. _Nam Cao 20. Ở đâu có lao động thì ở đó có sáng tạo ra ngôn ngữ. Nhà văn không chỉ học tập ngôn ngữ của nhân dân mà còn là người phát triển ngôn ngữ sáng tạo, không nên ăn bám vào người khác. Giàu ngôn ngữ thì văn sẽ hay.. Cũng cùng 1 vốn ngôn ngữ ấy nhưng sử dụng có sáng tạo thì văn sẽ có bề thế và kích thước. Có vốn mà không biết sử dụng chỉ như người giàu giữ của. Dùng chữ như đánh cờ tướng, chữ nào để chỗ nào phải đúng vị trí của nó. Văn phải linh hoạt. Văn không linh hoạt gọi là văn cứng đơ thấp khớp. _Nguyễn Tuân