[Bài Thơ] Lên Tây Bắc - Tố Hữu

Thảo luận trong 'Thơ Ca' bắt đầu bởi Mộcc Trà, 26 Tháng hai 2019.

  1. Mộcc Trà

    Bài viết:
    23
    Rất đẹp hình anh lúc nắng chiều

    Bóng dài trên đỉnh dốc cheo leo

    Núi không đè nổi vai vươn tới

    Lá ngụy trang reo với gió đèo.​

    *​



    Hoan hô chiến sĩ Điện Biên

    Chiến sĩ anh hùng

    Đầu nung lửa sắt

    Năm mươi sáu ngày đêm khoét núi, ngủ hầm, mưa dầm, cơm vắt

    Máu trộn bùn non

    Gan không núng, chí không mòn.​

    *​



    Tây Tiến đoàn binh không mọc tóc

    Quân xanh màu lá dữ oai hùm

    Mắt trừng gửi mộng qua biên giới

    Đêm mơ Hà Nội dáng Kiều thơm.​

    *​



    Giọt giọt mồ hôi rơi

    Trên má anh vàng nghệ

    Anh vệ quốc quân ơi

    Sao mà yêu đến thế.​

    *​



    Đoàn vệ quốc quân một lần ra đi

    Nào có sá chi đâu ngày trở về

    Ra đi ra đi bảo tồn sông núi

    Ra đi ra đi thà chết không lùi​

    *​



    Nhớ đêm ra đi đất trời bốc lửa

    Cả đô thành nghi ngút cháy sau lưng

    Những chàng trai chưa trắng nợ anh hùng

    Hòn mười phương phất phơ cờ đỏ thắm

    Rách tả tơi rồi đôi giày vạn dặm

    Bụi trường chinh phai bạc áo hào hoa.​

    *​



    Ta như thuở xưa thần Phù Đổng

    Vụt lớn lên đánh đuổi giặc Ân

    Sức nhân dân khỏe như ngựa sắt

    Chí căm thù ta rèn thép thành roi

    Lửa chiến đấu ta phun vào mặt

    Lũ sát nhân cướp nước hại nòi.​

    *​



    Chúng tôi đã ra đi không tiếc đời mình

    (Nhưng tuổi hai mươi làm sao mà không tiếc)

    Nhưng ai cũng tiếc tuổi hai mươi thì còn chi Tổ quốc

    Cỏ sắc mà ấm quá, phải không em?​
     
  2. Đăng ký Binance
Trả lời qua Facebook
Đang tải...