Lau Sậy Bay Trình bày: Phao Phù Phù Scarlett Trans: Hủ Tiếu Gõ. Myosotis "Lau Sậy Bay" - một ca khúc được trình bày bởi Phao Phù Phù Scarlett, bản nhạc này khá nổi trên douyin những ngày gần đây, với giai điệu nhẹ nhàng, tiết tấu vừa phải, cả phần rap êm dịu tạo nên một ca khúc thật hòa hợp và êm tai khi nghe, về phần lời, ca từ bài này giống một bức tranh nhuốm đầy nỗi buồn, cô đơn, khúc trầm của cuộc đời những người đã bước vào giai đoạn trưởng thành, phải gồng mình lên đối diện với rất nhiều vấn đề trong cuộc sống, bóc trần cả phần nội tâm mâu thuẫn thẳm sâu trong suy nghĩ của một con người chúng ta, có lúc ta yếu đuối đến cùng cực, tưởng chừng như bị cuộc đời tác động một chút nữa thôi, có thể sẽ vỡ tan ra từng mảnh, nhưng cũng có đôi lúc chúng ta lại trở nên mạnh mẽ, bản lĩnh, kiên cường đến mức chính mình còn chẳng thể hiểu nổi, vì là cuộc đời, nên sẽ không tránh khỏi những lần gặp gỡ, cả những sự chia ly nó vô tình đến rồi đi, buộc chúng ta phải học cách chầm chậm tiếp nhận, chầm chậm trở nên yên lặng, chung quy lại đây là một bài hát hợp với tâm trạng của chúng ta, xuyên sâu vào nội tâm đầy mâu thuẫn, trái ngược trong mỗi cuộc đời đầy biến động thăng trầm này, cũng phần nào khiến chúng ta hoài niệm lại một thời thanh xuân tươi đẹp đã qua mà chẳng thể níu lại được nữa, một bài ca thật cảm xúc và ý nghĩa biết bao, mọi người cùng thưởng thức dư vị nhân sinh của cuộc sống vô thường qua bản nhạc này nhé, cuối cùng vẫn như cũ, chúc các bạn nghe nhạc vui vẻ! Lời bài hát: 芦苇飞天涯 似雪非雪花 霜下谁家泥娃娃 没人爱没牵挂 我有时像一捧沙 经不得风吹雨打 我有时又顽强到可怕 可月牙点不亮灯塔 影子没陪我说话 才明白我多孤单多傻 才明白 时光它轮番轰炸 拆散曾经拥抱的人啊 深埋我们天真的想法 却禁止发芽 我像一根呐芦苇飞天涯 谁的发似雪非雪花 可怜白霜下谁家泥娃娃 没人爱没牵挂 人都像芦苇飞天涯 脆弱但关上了嘴巴 漂完那韶华剩下半句话 就往心里咽吧 我有时像一捧沙 经不得风吹雨打 我有时又顽强到可怕 可月牙点不亮灯塔 影子没陪我说话 才明白我多孤单多傻 才明白 时光它轮番轰炸 拆散曾经拥抱的人啊 深埋我们天真的想法 却禁止发芽 我像一根呐芦苇飞天涯 谁的发似雪非雪花 可怜白霜下谁家泥娃娃 没人爱没牵挂 Pinyin: Lúwěi fēi tiānyá Sì xuě fēi xuěhuā Shuāng xìa shúi jiā ní wáwá Méi rén ài méi qiāngùa Wǒ yǒushí xìang yī pěng shā Jīng bùdé fēng chuī yǔ dǎ Wǒ yǒushí yòu wánqíang dào kěpà Kě yuèyá diǎn bù lìang dēngtǎ Yǐngzi méi péi wǒ shuōhùa Cái míngbái wǒ duō gūdān duō shǎ Cái míngbái Shíguāng tā lúnfān hōngzhà Chāisàn céngjīng yōngbào de rén a Shēnmái wǒmen tiānzhēn de xiǎngfǎ Què jìnzhǐ fāyá Wǒ xìang yī gēn nà lúwěi fēi tiānyá Shúi de fà sì xuě fēi xuěhuā Kělían bái shuāng xìa shúi jiā ní wáwá Méi rén ài méi qiāngùa Rén dōu xìang lúwěi fēi tiānyá Cùiruò dàn guānshàng le zuǐbā Piāo wán nà sháohúa shèng xìa bàn jù hùa Jìu wǎng xīn lǐ yàn ba Wǒ yǒushí xìang yī pěng shā Jīng bùdé fēng chuī yǔ dǎ Wǒ yǒushí yòu wánqíang dào kěpà Kě yuèyá diǎn bù lìang dēngtǎ Yǐngzi méi péi wǒ shuōhùa Cái míngbái wǒ duō gūdān duō shǎ Cái míngbái Shíguāng tā lúnfān hōngzhà Chāisàn céngjīng yōngbào de rén a Shēnmái wǒmen tiānzhēn de xiǎngfǎ Què jìnzhǐ fāyá Wǒ xìang yī gēn na lúwěi fēi tiānyá Shúi de fà sì xuě fēi xuěhuā Kělían bái shuāng xìa shúi jiā ní wáwá Méi rén ài méi qiāngùa Vietsub: Lau sậy bay giữa trời Tựa tuyết nhưng chẳng phải tuyết Búp bê đất nhà ai dưới màn sương Không người lo lắng, chẳng người thương Đôi khi tôi tựa như nắm cát Chịu không nổi bão táp mưa sa Đôi khi tôi lại quật cường đến đáng sợ Nhưng trăng non không thắp sáng được hải đăng Đến cái bóng cũng không trò chuyện cùng tôi Chợt nhận ra tôi cô đơn Ngốc nghếch đến nhường nào Chợt nhận ra Thời gian cứ luân phiên tàn phá Chia rẽ những người Từng quấn quít bên nhau Chôn vùi suy nghĩ thơ ngây của chúng ta Không để chúng được nảy mầm Tôi tựa như một nhánh lau sậy bay giữa trời Màu tóc ai tựa tuyết nhưng chẳng phải tuyết Thương thay búp bê đất Nhà ai dưới màn sương Không người lắng lo, chẳng người thương Con người đều như lau sậy bay giữa trời Yếu đuối nhưng không than vãn nửa lời Phiêu dạt cả thanh xuân Còn vương lời dang dở Chỉ đành chôn sâu mãi trong tim Lúc tôi như nắm cát mỏng manh Không chịu nổi mưa gió phong ba Đôi khi lại kiên cường đến mức đáng sợ Nhưng ánh trăng không thể Thắp sáng ngọn hải đăng Đến cái bóng cũng chẳng Trò chuyện cùng tôi Thế mới hay tôi cô đơn Và ngốc nghếch biết bao Thế mới hay biết Thời gian cứ liên tiếp tấn công Tách rời những ai đã từng ôm ấp Chôn vùi những suy nghĩ ngây thơ Không cho phép chúng được nảy mầm Tôi như bông lau sậy bay Đến tận cùng thế gian Tóc ai trắng tựa tuyết mà chẳng phải tuyết Thương thay con búp bê Đất sét dưới sương giá Không ai yêu thương, không ai quan tâm.