Lật Trang Ký Ức Tác giả: Khoát Du Hôm nay khi tôi sắp xếp lại cũng món đồ cũ, tôi thấy được cuốn album mà tôi đã bỏ quên hơn nửa thập kỷ. Cầm cuốn album trên tay, tôi như chạm vào chính quá khứ của mình. Nó không chỉ là những bức ảnh tĩnh lặng mà còn là âm thanh, mùi vị, cảm xúc của một thời đã qua. Ngồi lật lại những bức ảnh cũ, một dòng chảy ấm áp bất chợt tràn về, cuốn tôi ngược dòng thời gian về những ngày tháng tưởng chừng đã ngủ yên trong miền ký ức. Ôm trọn vào lòng cuốn album cũ kỹ, lớp bụi thời gian mỏng manh như tấm voan mờ ảo phủ lên bìa giấy sờn cũ, tôi khẽ run lên một nỗi xúc động khó tả. Hơn nửa thập kỷ, một quãng thời gian đủ dài để những ký ức tưởng chừng đã an yên ngủ sâu trong miền quên lãng, nay bỗng nhiên thức giấc, sống động và chân thực đến nghẹn ngào. Cuốn album nằm im lìm giữa đống đồ đạc cũ, như một cánh cửa bí mật dẫn lối về một miền quá khứ thân thương. Lật giở từng trang album, như lật giở từng chương của cuốn nhật ký cuộc đời mình, tôi chìm đắm trong một thế giới mà thời gian dường như ngừng trôi. Mỗi bức ảnh là một mảnh ghép nhỏ, nhưng lại có sức mạnh khơi gợi cả một dòng chảy cảm xúc mãnh liệt. Đó có thể là ánh mắt ngây ngô, nụ cười rạng rỡ của tuổi thơ hồn nhiên, hay những khoảnh khắc bẽn lẽn, vụng dại của tuổi mới lớn. Dù cho màu sắc trên những bức ảnh có thể đã phai nhạt theo năm tháng, nhường chỗ cho những vệt ố vàng, thì những gương mặt thân thương, những khung cảnh quen thuộc vẫn còn đó, sống động như vừa mới diễn ra ngày hôm qua. Giá trị của những bức ảnh, hóa ra, không nằm ở độ sắc nét hay màu sắc tươi tắn, mà nằm ở khả năng khơi gợi những tầng sâu cảm xúc trong tâm hồn người xem. Chúng là những chiếc neo vững chắc, giúp chúng ta không bị cuốn trôi hoàn toàn trong dòng chảy hối hả của hiện tại. Mỗi bức ảnh là một dấu lặng, một khoảng dừng để chúng ta nhìn lại hành trình đã qua, để trân trọng hơn những gì mình đã từng có và những người đã từng đi qua cuộc đời mình. Khép cuốn album lại, tôi ôm nó vào lòng, một cảm giác ấm áp lan tỏa. Hơn cả một món đồ cũ kỹ, nó là một chiếc chìa khóa diệu kỳ, mở ra cánh cửa thời gian, đưa tôi trở về với những người thân yêu, những kỷ niệm quý giá. Nó nhắc nhở tôi về những gì đã qua, về những bài học đã học được, về những yêu thương đã từng trao và nhận. Nó cũng giúp tôi trân trọng hơn những gì mình đang có ở hiện tại, những mối quan hệ đang vun đắp, những khoảnh khắc đang trôi qua. Và hơn thế nữa, nó khẽ khàng gieo vào lòng tôi những hy vọng về một tương lai tươi sáng, một tương lai được xây dựng trên nền tảng của những ký ức đẹp đẽ. Cuốn album cũ kỹ này sẽ mãi là một phần không thể thiếu trong hành trang cuộc đời tôi. Nó không chỉ là một bảo tàng ký ức vô giá mà tôi sẽ nâng niu và gìn giữ mãi mãi, mà còn là một người bạn thầm lặng, luôn sẵn sàng lắng nghe những nỗi niềm, an ủi những khi lòng chùng xuống và khơi dậy những niềm vui đã ngủ quên. Hóa ra, dù thời gian có phủ bụi lên tất cả, thì những ký ức đẹp đẽ vẫn luôn âm thầm ở đó, chỉ chờ một khoảnh khắc lặng lẽ để trỗi dậy, làm ấm lại trái tim đã đôi lần chai sạn, nhắc nhở tôi rằng, dù cuộc sống có đổi thay, những giá trị cốt lõi, những tình cảm chân thành vẫn luôn trường tồn. Và cuốn album này chính là minh chứng sống động cho điều đó.