Tản Văn Lắng Nghe Mùa Thu Về - Lê Gia Hoài

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Lê Gia Hoài, 29 Tháng một 2019.

  1. Lê Gia Hoài

    Bài viết:
    556
    Lắng Nghe Mùa Thu Về

    Tác Giả: Lê Gia Hoài

    Đã bao giờ bạn đứng lặng bên đường hay bên góc phố mà ngắm mùa về. Đã bao giờ bạn lắng lòng mình mà chiêm nghiệm vẻ đẹp dịu dàng, bâng khuâng của mùa thu. Hãy cùng tôi đắm mình trong những hương vị thật ngọt ngào và vô cùng lãng mạn của mùa thu các bạn nhé!

    Tôi từng ngẩn ngơ ngắm mùa thu đi qua với những nỗi niềm buồn vui lẫn lộn. Những cơn mưa thu dai dẳng khóc sụt sùi. Cho lòng người thêm buồn bã, sầu muộn ai oán. Xa cách và chia ly như mối tình chàng Ngưu lang và nàng Chức nữ.

    "Thu tròn câu hẹn ước

    Giao tình chốn tương tư

    Mù sương ngàn chân bước

    Em về thôi hao hư

    Vọng ngân lời tình tự

    Theo dấu một tình thu

    Phương em trời viễn xứ

    Ngần ấy.. Thương lời ru"

    (Hoàng Chẩm)


    Những ngày nắng hanh vàng trải dài khắp miền quê. Trên Cánh đồng, lúa chín vàng rực, rung tay nhè nhẹ vẫy gọi mùa thu chờ những người nông đến gặt hái.

    Bầu trời thu cao xanh lồng, không một gợn mây. Tiếng con chim gọi vịt kêu lanh lảnh. Buổi tối Vầng trăng thu hiền hòa vàng rực treo trên không trung. Tiếng sáo diều vi vu trong gió, tiếng côn trùng nỉ non Thành điệu nhạc bất tận của màn đêm. Trong cô liêu, nghe tiếng sóng vỗ chân cầu. Lòng đầy bâng khuâng tiếc nuối.

    "Thu thả hương say cánh tay trần mùa hạ

    Cây dỗi hờn bứt lá đổ vàng bay

    Phố chợt thưa người hóng hớt lọn heo may

    Đêm lơ lẳng đong đầy bao nhung nhớ

    Em có về không, kịp vàng thu.. mắt đỏ?

    Hương hoàng lan vương tóc rối đợi chờ

    Mụ sếu già dúm dó nỗi chơ vơ

    Tiếng thu rơi vật vờ đau tiếng thở.."

    Trong tôi, mùa thu với những bông cúc vàng rực rỡ, có những chùm hoa nắng vô tư đậu trên vai áo cùng tiếng chim hót ríu ran lấp ló trong những lùm cây hai bên đường đưa chân tôi tới trường trong rạo rực niềm vui của buổi tựu trường. Ngày khai giảng, cả cô và trò đều háo hức đón đợi tiếng trống trường vang lên trong tà áo trắng tinh khôi. Ghi mãi nơi tôi là hình ảnh những em bé lần đầu tiên được mẹ dắt tay đến lớp với bao bỡ ngỡ trước ánh mắt vỗ về của mẹ và ánh mắt trìu mến, đong đầy yêu thương của cô.

    "Em có về không nắng chiều kêu em đó

    Tím hoàng hôn than thở nhớ môi nồng

    Con thạch sùng chặc lưỡi dỗi đêm mong

    Chăn gối lạnh cứ đèo bòng hơi ấm

    Về đi em kẻo tàn thu ướt đẫm

    Tháng ngày qua em nợ phố hao gầy

    Nợ hẹn hò.. Nợ nỗi nhớ.. vòng tay..

    Nợ yêu thương đong đầy hồn anh đó

    Về đi em để nghe thành phố thở

    Con dế mèn nức nở khóc mùa sang!"

    (Nguyễn Thanh Vy)


    Yêu mùa thu, tôi yêu khoảng trời cao, trong xanh vời vợi, có sắc nắng hanh hao đến nao lòng, có làn gió mát trong, mơn man đùa nhẹ trên mái tóc mây mềm của người thiếu nữ. Chợt thấy tâm hồn mình xao động trước loài hoa tim tím, dịu dàng nở đầy hai bên vạt đường, cánh hoa mỏng mảnh, rung rinh trong nắng sớm. Gieo vào lòng tôi bao cảm xúc là hình ảnh cánh đồng quê xanh tươi, mỡ màng hòa cùng nắng thu chấp chới. Lá lúa trông xa như những bàn tay nhỏ xíu đong đưa, vẫy chào các bác nông dân ra đồng chăm bón. Vài ba cánh cò chao lượn trên nền trời xanh thẳm soi bóng xuống những con mương có làn nước trong veo gợi khung cảnh thanh bình, yên ả nơi quê nhà. Cuộc chia tay vào mùa thu đầy đau khổ nhưng lãng mạn. Cuộc đoàn tụ vào mùa thu thì nhiều những cảm giác ngọt ngào hạnh phúc.

    Mùa thu là khi mùa hạ còn dùng dằng chưa dứt áo ra đi. Mùa đông rét mướt còn ngấp nghé chưa về. Nắng vàng nhè nhẹ, đã bớt đi cái oi nồng ngột ngạt. Gió heo may thoang thoảng bay về. Những bông cúc đua nhau khoe sắc vàng rượi. Từng hàng cây ven đường đang ngả dần màu lá. Màn sương sớm mờ ảo đùng đục giăng giăng.

    Ông trời lười biếng nhô lên hồng rực ở chân trời phía xa. Thu đem mong nhớ đến. Thu để lại u buồn. Thu xơ xác, thu xào xạc trong màn sương chiều, để ai đó phải thốt lên: Thêm một chiếc lá rụng /Thế là thành mùa thu. Thu về lòng người lại bâng khuâng, trời bâng khuâng và tình ai đó cũng bâng khuâng.

    "Ta chia xa trong nỗi nhớ niềm thương

    Vệt nắng đầu thu in hằn lên ghế

    Nhớ bước chân ai vội vã đi về

    Lòng bỗng nao nao, tim thấy ngập ngừng.

    Em đi rồi! Nước mắt cứ dưng dưng

    Cứ chảy mãi những gì chưa nói hết

    Nắng mùa thu cứ ngời lên nuối tiếc

    Giá ngày xưa.. Thôi, đừng nhắc! Thu buồn.."

    (Đỗ Thị Mơ)

    Nhắc đến mùa thu là nhắc đến những cảm xúc rộn ràng trong tim mỗi người, ẩn chứa niềm kiêu hãnh tự hào hòa chung với không khí của cả dân tộc trong ngày lễ kỷ niệm chào mừng Cách mạng tháng Tám thành công và ngày Quốc khánh 2/9. Khắp nơi tưng bừng, rộn rã, rợp trời cờ và biểu ngữ tung bay trước gió. Trên khắp các nẻo đường, dòng người tấp nập ngược xuôi, gương mặt ai cũng hân hoan rạng ngời. Dường như trong mỗi người đều dâng lên một niềm xúc động và tưởng nhớ đến công lao của thế hệ cha ông, những người đã viết lên những trang sử hào hùng làm rạng danh non sông, đất nước. Và trong ta lại thầm nhắc lòng mình phải gắng sức hết mình để chung tay xây dựng Tổ quốc đẹp giàu. Biết bao nhà thơ, bao nhạc sĩ phải rớt hồn đắm chìm trong mùa thu để cho ra những bài thơ hay ca khúc làm say đắm lòng người.

    Và có bao kẻ như Tôi, đứng trước mùa thu. Không cầm lòng nổi mà viết ra đoạn tản văn này. Hãy tận hưởng mùa thu khi còn có thể bạn nhé. Đừng để mùa thu đi qua trong hối tiếc, bùi ngùi. Vì những gì qua đi không bao giờ trở lại. Hãy yêu mùa thu như yêu chính mình các bạn nhé!

    Lê Gia Hoài


    [​IMG]
     
    Muối, Tinh Tổng, Hạ Mẫn2 người khác thích bài này.
    Last edited by a moderator: 4 Tháng mười hai 2018
  2. Đăng ký Binance
Trả lời qua Facebook
Đang tải...