Tản Văn Lắng Nghe Mùa Thu Về - Lê Gia Hoài

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Lê Gia Hoài, 29 Tháng mười 2018.

  1. Lê Gia Hoài

    Bài viết:
    556
    Tác Phẩm: Lắng Nghe Mùa Thu Về

    Tác giả: Lê Gia Hoài

    Đã bao giờ bạn đứng lặng bên đường hay bên góc phố mà ngắm mùa về. Đã bao giờ bạn lắng lòng mình mà chiêm nghiệm vẻ đẹp dịu dàng, bâng khuâng của mùa thu. Hãy cùng tôi đắm mình trong những hương vị thật ngọt ngào và vô cùng lãng mạn của mùa thu các bạn nhé!

    Tôi từng ngẩn ngơ ngắm mùa thu đi qua với những nỗi niềm buồn vui lẫn lộn. Những cơn mưa thu dai dẳng khóc sụt sùi. Cho lòng người thêm buồn bã, sầu muộn ai oán. Xa cách và chia ly như mối tình chàng Ngưu lang và nàng Chức nữ.

    "Thu tròn câu hẹn ước

    Giao tình chốn tương tư

    Mù sương ngàn chân bước

    Em về thôi hao hư

    Vọng ngân lời tình tự

    Theo dấu một tình thu

    Phương em trời viễn xứ

    Ngần ấy.. Thương lời ru"

    (Hoàng Chẩm)

    Những ngày nắng hanh vàng trải dài khắp miền quê. Trên Cánh đồng, lúa chín vàng rực, rung tay nhè nhẹ vẫy gọi mùa thu chờ những người nông đến gặt hái.

    Bầu trời thu cao xanh lồng, không một gợn mây. Tiếng con chim gọi vịt kêu lanh lảnh. Buổi tối Vầng trăng thu hiền hòa vàng rực treo trên không trung. Tiếng sáo diều vi vu trong gió, tiếng côn trùng nỉ non Thành điệu nhạc bất tận của màn đêm. Trong cô liêu, nghe tiếng sóng vỗ chân cầu. Lòng đầy bâng khuâng tiếc nuối.

    "Thu thả hương say cánh tay trần mùa hạ

    Cây dỗi hờn bứt lá đổ vàng bay

    Phố chợt thưa người hóng hớt lọn heo may

    Đêm lơ lẳng đong đầy bao nhung nhớ

    Em có về không, kịp vàng thu.. mắt đỏ?

    Hương hoàng lan vương tóc rối đợi chờ

    Mụ sếu già dúm dó nỗi chơ vơ

    Tiếng thu rơi vật vờ đau tiếng thở..

    Em có về không nắng chiều kêu em đó

    Tím hoàng hôn than thở nhớ môi nồng

    Con thạch sùng chặc lưỡi dỗi đêm mong

    Chăn gối lạnh cứ đèo bòng hơi ấm

    Về đi em kẻo tàn thu ướt đẫm

    Tháng ngày qua em nợ phố hao gầy

    Nợ hẹn hò.. Nợ nỗi nhớ.. vòng tay..

    Nợ yêu thương đong đầy hồn anh đó

    Về đi em để nghe thành phố thở

    Con dế mèn nức nở khóc mùa sang!"

    Nguyễn Thanh Vy

    Cuộc chia tay vào mùa thu đầy đau khổ nhưng lãng mạn. Cuộc đoàn tụ vào mùa thu thì nhiều những cảm giác ngọt ngào hạnh phúc.

    Mùa thu là khi mùa hạ còn dùng dằng chưa dứt áo ra đi. Mùa đông rét mướt còn ngấp nghé chưa về. Nắng vàng nhè nhẹ, đã bớt đi cái oi nồng ngột ngạt. Gió heo may thoang thoảng bay về. Những bông cúc đua nhau khoe sắc vàng rượi. Từng hàng cây ven đường đang ngả dần màu lá. Màn sương sớm mờ ảo đùng đục giăng giăng.

    Ông trời lười biếng nhô lên hồng rực ở chân trời phía xa. Thu đem mong nhớ đến. Thu để lại u buồn. Thu xơ xác, thu xào xạc trong màn sương chiều, để ai đó phải thốt lên: Thêm một chiếc lá rụng /Thế là thành mùa thu. Thu về lòng người lại bâng khuâng, trời bâng khuâng và tình ai đó cũng bâng khuâng.

    "Ta chia xa trong nỗi nhớ niềm thương

    Vệt nắng đầu thu in hằn lên ghế

    Nhớ bước chân ai vội vã đi về

    Lòng bỗng nao nao, tim thấy ngập ngừng.

    Em đi rồi! Nước mắt cứ dưng dưng

    Cứ chảy mãi những gì chưa nói hết

    Nắng mùa thu cứ ngời lên nuối tiếc

    Giá ngày xưa.. Thôi, đừng nhắc! Thu buồn.."

    (Đỗ Thị Mơ)


    Các thi nhân, văn nhân đã tốn bao giấy mực, tốn bao cảm xúc để viết lên được những thanh âm vừa trong trẻo, vừa êm dịu, những hình ảnh vừa lãng mạn, vừa tình tứ như màu thu và có bao kẻ như tôi, đứng trước mùa thu mà thấy xao xuyến, thấy miên man một nỗi niềm riêng mang quá chừng. Hãy tận hưởng mùa thu khi còn có thể bạn ạ. Hãy để mùa thu mãi là mùa đáng nhớ nhất trong tâm hồn các bạn nhé!

    [​IMG]
     
    Hạ Mẫn thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 3 Tháng mười hai 2018
  2. Đăng ký Binance
Trả lời qua Facebook
Đang tải...