Mình là nột cô gái sống khá nội tâm. Trong đời thường mình hay để ý từng chi tiết từ vặt vãnh đến những chuyện to lớn của người khác tác động lên mình. Đôi khi khá tốt khi là một người tỉ mỉ, thận trọng. Nhưng mình lại sống khá nội tâm. Mình luôn suy nghĩ những chuyện về cách nhìn nhận của họ đối với mình, trong cách nói chuyện mình sợ mình nói sai, sợ mình nói quá, sợ làm họ buồn. Và khi họ mắng mình, họ có những thắc mắc với mình, khi họ có thái độ mặc cảm với mình thì mình luôn trằn trọc suy nghĩ về tấy cả chuyện đã qua. Từ câu nói, hành động không hay của họ đối với mình. Ngay cả khi chuyện ngày xưa bị ba mẹ chửi những câu nói khá chạm đến lòng tự ái đến bây giờ mình vẫn còn nhớ, vẫn còn để trong lòng mặc dù bây giờ ba mẹ rất tốt với mình. Có thể nói mình là kiểu người chuyện buồn thì ôm khư khư, và luôn có suy nghĩ là mình bị dư thừa trong mọi mối quan hệ. Thật sự lúc nào cũng phải đấu tranh tư tưởng rằng chuyện buồn vứt đi, chuyện vui mới kể nhưng cứ nói thì lại nhớ, lại buồn. Mình ít tâm sự với họ nhưng chuyện của họ mình rành như tranh, tư vấn như một bậc thầy. Còn chuyện của mình thì lặng lẽ, im ắng tự biết, tự chịu, tự khóc. Mình cũng cảm thấy mệt mỏi với chính mình. Ai đó giúp mình làm gì để khắc phục sự nội tâm trong con người mình vậy? Đúng là muốn khắc phục thì tự bản thân khắc chế vì không ai sống cho cuộc đời người khác, nhưng chân thành mình muốn nghe lời khuyên từ các bạn?
Con người sống quan trọng nhất là giao tiếp, giao tiếp được mới cảm thấy mình có kết nối, bản thân cũng cảm thấy có ý nghĩa theo một khía cạnh nào đó. Người hướng ngoại đôi khi cũng cô đơn mà người hướng nội cũng thế, ai cũng có cái khó cho mình. Gặp chuyện mà cứ ôm trong lòng thì không chỉ có mình khó chịu mà đôi khi người khác còn khó chịu. Khó chịu vì không ai hiểu ai, hoặc đơn giản là không đạt được thỏa hiệp. Yêu cầu người khác hiểu mình là chuyện không thể cưỡng cầu nếu người ta không chấp nhận, nhưng nhìn chung, có nói ra vấn đề, giải thích một cách rõ ràng tường tận thì mình mới nhẹ lòng mà người khác cũng tiếp thu được một phần nào đó, quan hệ cũng bớt căng thẳng. Tôi đôi lúc cũng bực mình vài chuyện nhỏ nhặt rồi đâm ra cáu giận với người xung quanh, nhưng họ không biết tôi nghĩ gì mà tôi cũng chẳng biết họ hiểu ý tôi ra sao, cứ như vậy chỉ có mình tôi căng thẳng cho đến khi tôi cứ thẳng thắng nói ra, sau đó thì lại hòa. Thẳng thắn ở đây không có nghĩa là cái gì cũng nói, mà là tùy người, tùy quan hệ, mà chọn cách giao tiếp một cách thông minh. Nếu thật sự là mối quan hệ đáng để trân trọng thì nên giao tiếp khéo léo để diễn đạt ý muốn của mình cũng làm người khác dễ chịu đồng thời lắng nghe từ người khác, còn nếu là người ngoài, xét theo phương diện liệu họ có ảnh hưởng tới mình không, nếu đã không quá quan trọng thì cũng không cần tự làm khó mình để làm gì. Sống đã khó, tại sao phải làm cho nó khó hơn.
Sống quá nhạy cảm đôi khi cũng mệt mỏi thật. Mình cũng đã từng như bạn, để ý rất nhiều thứ, buồn lòng rất nhiều thứ. Nhưng thời gian trôi qua, khi trưởng thành thêm chút nữa bạn sẽ biết rằng có nhiều điều quan trọng hơn so với lúc nào cũng buồn tủi. Bạn có thể thử làm việc mình thích, đến nơi bạn muốn đến, tìm gặp những người bạn mà bạn tin tưởng nhất.. Hãy làm bản thân mình vui lên và ngừng việc để ý đến suy nghĩ của mọi người. Chúc bạn sẽ tìm được điều bạn hằng mong đợi nhé!
Hiểu tâm tư của bạn vì cũng có thời kì rơi vào trạng thái giống như bạn, đến mức như kiểu bị trầm cảm nhẹ, mọi sự buồn mình hay để trong lòng gặm nhấm một mình, còn bên ngoài mình lại thể hiện mình khá là vui vẻ, cho nên bạn bè còn nhận xét mình là đứa không bao giờ biết buồn. Bạn không chỉ là người quá nội tâm mà còn khá là nhạy cảm đấy. Những người nhạy cảm có những chuyện cỏn con bé tí cũng khiến họ phải băn khoăn, day dứt suy nghĩ rất nhiều. Hay khóc nữa. Híc híc. Chính vì như vậy nên khiến bản thân luôn rơi vào những ngày mỏi mệt, những ngày quá sức chịu đựng.. Cho đến một ngày, mình may mắn có một cô bạn đến bên, cô ấy đã kéo mình ra khỏi những hố đen ảm đạm. Mình chia sẻ với bạn ấy nhiều hơn, bạn ấy rất kiên nhẫn lắng nghe. Mỗi lần nói ra được những ưu tư trong lòng cảm thấy nhẹ bẫng, thoải mái lắm bạn ạ.. Giờ mình luôn suy nghĩ tích cực, lạc quan trước mọi vấn đề nên cảm thấy cuộc sống khá là dễ thở. Bạn thử tìm một ai đó thật tin tưởng để chia sẻ xem sao, thật sự cái cảm giác gom mọi buồn đau vào những tiếng thở dài, vào những giọt nước mắt là cái thứ cảm giác rất khó chịu. Cố gắng giải phóng nó đi càng sớm càng tốt bạn ạ. Hãy để khối óc mình được thảnh thơi, suy nghĩ những điều tích cực, đẹp đẽ. Thật ra sống nội tâm cũng không phải là không tốt. Đôi khi nó đem đến cho mình một điều gì đó rất bình thản, điềm tĩnh để giải quyết mọi vấn đề nhất là khi đối mặt với những cơn giận. Quan trọng là biết dung hòa. Cái gì quá cũng không tốt. Chúc bạn sớm tìm lại chính mình, vui vẻ và hạnh phúc nhé
Thật sự rất cảm ơn những lời khuyên chân thành, bổ ích từ các bạn. Những bình luận của các bạn như những dòng chia sẻ khá êm tai, mình thấy rất thấm. Và mình cần thời gian dung hòa mọi thứ để sống tốt hơn, mình sẽ cố gắng, mong muốn, ước hẹn gần với cuộc sống lạc quan, vui vẻ. Cố lên tôi ơi..
Mình cũng như bạn. Đến giờ mình vẫn còn sống rất nội tâm, nhưng đỡ hơn lúc trước rất nhiều. Vì mình đã tìm được một người thấu hiểu mình để mình có thể tâm sự, chia sẻ hết mọi cảm xúc trong lòng. Và cả những câu chuyện mình chưa dám kể với ai. Giờ thì người đó không còn bên cạnh mình nữa. Nhưng những gì mà người đó đã cứu vớt tâm hồn mình thì vẫn luôn còn đó. Cách tốt nhất để giải tỏa những cảm xúc tiêu cực trong lòng là hãy cho nó ra ngoài, ra bằng hình thức nào cũng được: Blog, nhật ký, một người nào đó.. Chúc bạn sẽ sớm giải tỏa được những khúc mắc trong lòng.
Mình thấy khá hay cách giải tỏa nội tâm khi tìm đến blog, nhật kí hay một nick ẩn nào đó, vì ít ra mình đã chia sẽ trên đó rất nhiều và đỡ hơn mình đã giữ trong lòng những câu chuyển làm tâm nặng nề. Cảm ơn những lời chia sẽ chân thành của bạn, chúc bạn mọi ngày lạc quan, vui vẻ gạt bỏ những ưu muộn phiền lo và sống là chính mình.
Đúng vậy.. Cuộc sống chẳng dễ dàng gì tại sao con người cứ thích làm khó nhau, ngay cả bản thân cũng lại tự dày vò chính mình bằng cách suy nghĩ trằn trọc mãi chỉ vì một câu chuyện đôi khi khá vô nghĩa. Có thể bạn là một người khá mạnh mẽ so với nhưng tâm hồn yếu đuối ở đây, đó cũng là một lợi thế của bạn, dứt khoát, mạnh mẽ và biết đánh giá trong lối sống. Bạn biết kết nối và vượt khỏi ranh giới cá nhân để làm hòa, kết nối lại với mọi người rồi câu chuyện lại bình thường hẳn ra. Nhưng trong hoàn cảnh khi đã quá tổn thương đâm ra bạn chẳng muốn níu giữ một điều gì nữa, mình đôi lúc luôn trong tình trạng này, với bản tính khá nhạy cảm, dễ xúc động thật sự khá mệt mỏi. Hành trình cuộc sống mình đang dần hướng đến một lối sống tương đồng như bạn rằng cần tự bỏ cải tôi cá nhân để hòa nhập để tránh tình trạng trầm cảm nhẹ, thật sự trầm cảm rất sợ dù nhẹ đi chăng nữa. Cảm ơn bạn đã dành lờ khuyên cho mình, cũng chúc bạn mọi ngày luôn vui vẻ, cuộc sống đúng như bạn nói không dễ dàng gì nên quan trong sống ý nghĩa và hạnh phúc là được.
Mình cũng có những người bạn, nhưng ở thời điểm lúc đó mình thấy chẳng ai đủ để mình tin tưởng, phó thác cảm xúc mà kể lễ với họ cả. Có thể điều này do mình quá street hay chăng? Áp lực chuyện gia đình, bạn bè đủ thứ khiến mình chẳng buồn tâm sự, chia sẽ cùng ai cả. Bạn đã từng như mình và may mắn hơn trong thời gian đó bạn có một người bạn chân thành kéo khỏi những cảm xúc tệ hại, mình của lúc đó chẳng có ai cả nhưng cũng rất may mắn mình đã tự vực dậy và bây giờ đã là 4 năm rồi. Tự chịu tự vượt qua trong lặng lẽ nhưng nội tâm khá lad giông bão. Mình không nghĩ mình có thể chịu đựng được mà vượt qua đến chặng đường hôm nay, mình ấm ức hơi nhiều vì có thể lúc đó mình cho là đúng. Nhưng 4 năm trôi qua nhìn lại bản thân cũng khá khi thường mà đi qua năm tháng đau buồn đó. Bạn nói rất có lí cần phải tìm một người thật sự đánh được tin tưởng để chia sẻ, vì nếu khi chia sẽ có thể sẽ dẫn đến những kết quả không lường trước được khi căng thẳng vượt ra khỏi giới hạn của nó. Mình cũng mong mình có những người bạn như bạn, biết lắng nghe mình khi mình thật sự không ổn. Cảm ơn những chia sẽ bổ ích của bạn, ít ra cảm thấy không quá trống trải khi nói lên những tâm tư của mình mà bạn có chia sẽ lại. Chúc bạn mọi ngày vui vẻ, ngày ngày mĩm cười.