Tản Văn Lá Thư Cuối Cho Anh - Trúc Xanh

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Trúc Xanh, 22 Tháng bảy 2021.

  1. Trúc Xanh

    Bài viết:
    122
    Lá thư cuối cho anh

    Tác giả: Trúc Xanh

    Thể loại: Tản văn



    [​IMG]

    Gửi người em yêu,

    Anh! Đêm đã khuya lắm rồi nhưng em không sao chợp mắt được. Em sợ, sợ sau khi nhắm mắt ngủ giấc này ngày mai không còn cơ hội thức dậy đón ánh nắng mặt trời nữa, không còn được hít thở, không còn nhìn thấy anh. Ngồi tĩnh lặng nghĩ lại tất cả câu chuyện tình của chúng ta từ đầu đến cuối, nước mắt em cứ thế tuôn rơi không ngừng. Nếu biết có ngày hôm nay, em đã không làm nhiều chuyện có lỗi với anh như vậy nhưng mà mọi thứ dường như đã quá muộn rồi anh ạ.

    Ngày em cầm tờ giấy kết quả xét nghiệm và biết khoảng thời gian để mình được ở nhân gian này chẳng còn được mấy nữa lòng em buồn biết bao. Trước kia, em cứ nghĩ mình là triệu phú thời gian, đến bây giờ mới biết thời gian là vô hạn còn đời người là hữu hạn. Chỉ có điều, em không ngờ ngày đó đến nhanh tới như vậy. Em biết rất rõ rằng ai rồi cũng có ngày phải chết, phải rời bỏ thế giới này để trở về vũ trụ bao la, nơi mà chúng ta đã sinh ra. Rằng chúng ta cũng chỉ là những con người lưu lạc nhân gian này mấy chục năm thôi. Trong khoảng thời gian chúng ta lưu lạc nơi trần gian này, chúng ta gặp rất nhiều người, đó là có duyên mới được gặp. Và trong số những người đó có anh. Em biết cuộc đời không có từ "nếu như" nhưng ngay thời điểm hiện tại đây em muốn nói từ đó cho dù cũng chẳng để làm gì, chẳng ích gì nữa.

    Nếu biết thời gian để chúng ta bên nhau ít như vậy, em sẽ không giận dỗi anh nhiều và lâu như thế. Nếu biết có ngày phải rời anh sớm như thế, em nhất định sẽ yêu anh nhiều hơn, sẽ nói cho anh hiểu được rằng em yêu anh nhiều tới như nào và anh quan trọng với em ra sao. Sự tự tôn và tính không biết thể hiện tình cảm của mình khiến em giờ phút này hối hận biết nhường nào. Anh có nghĩ rằng, nếu yêu một ai đó nhất định phải nói cho người đó biết chỉ để không cảm thấy hối tiếc với thời gian và day dứt với thanh xuân của chính mình.

    Em và anh đã từng vẽ ra tương lai rất đẹp, về một đám cưới tưng bừng, về những đứa con thơ, về một mái ấm gia đình hạnh phúc. Nhưng giờ đây mọi thứ đều vỡ vụn hết, ngày sau ấy e rằng không còn nữa rồi anh ạ. Chúng ta cứ hay mơ về ngày sau để rồi đến một ngày chợt nhận ra ngày sau ấy không hề tồn tại. Em rất muốn được một lần mặc váy cưới cô dâu, cười thật hạnh phúc đứng cạnh anh là chú rể. Chúng ta bên nhau trước sự chứng kiến của mọi người và những lời chúc tụng trăm năm hạnh phúc. Thì ra, trăm năm cũng là hữu hạn.

    Tâm trạng rối bời, có rất nhiều thứ muốn nói với anh nhưng e rằng khó để nói hết trong lúc hỗn loạn này. Chỉ muốn nói với anh hai từ "cảm ơn' và" xin lỗi ". Cảm ơn anh đã yêu em nhiều như vậy, bao dung em, nhẫn nại với sự ngang bướng của em. Và xin lỗi anh về tất cả những lần em đã khiến anh buồn và tổn thương. Anh, nếu thật sự có kiếp sau như người đời vẫn nói, em mong rằng chúng mình sẽ tìm được nhau và viết tiếp nên câu chuyện tình yêu còn dang dở ở kiếp này anh nhé.

    Vĩnh biệt anh! Hẹn kiếp sau gặp lại.

    - Hết -

    [Thảo luận - Góp ý] - Các sáng tác của Trúc Xanh
     
    Mèo Cacao thích bài này.
  2. Đăng ký Binance
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...