Là Kẻ Thù.. Cũng Là Người Con! Mười tám năm đem lòng nuôi dưỡng Ơn sinh thành ngất ngưỡng bằng trời Bây giờ đối mặt con ơi Khác hai chí hướng tại nơi chiến trường! Nơi chẳng có tình thương bao bọc Nơi khô cằn cỏ mọc chẳng lên Hai người hai hướng khác bên Dưới chân vỏ đạn, ở trên lửa trời Lạc nhau giữa ngay thời loạn thế Nay gặp nhau ngay bể máu tươi Ông trời vẫn thích trêu người Cha – con hai ngã, "trò cười" thế nhân Vì cứu nước cha cần nhập ngũ Dẹp ngoại xâm mới cũ bao năm Con thì dại dột sai lầm Đầu quân cho giặc giam cầm nước non Nay là giặc không con, không bố Có là con cũng nổ pháo vang Tính con cha biết rõ ràng Cớ sao con lại đi hàng ngoại xâm? Cha thân lính hận căm bán nước Có ngờ đâu giặc trước là con Tha thì có lỗi nước non Bóp cò sao nỡ héo mòn ruột gan Tình phụ tử hơn ngàn vàng bạc Nghĩa nước non chẳng lạc trong tâm Làm sao mới khỏi sai lầm? Làm sao mới khỏi nhát đâm tận lòng? Nếu không bắt là tòng theo giặc Cha sẽ thành phản tặc núi sông Bắt thì sao nỡ đành lòng? Bao năm dưỡng dục trông mong thành người! Nếu đã vậy, máu tươi phải đổ Máu phải tuôn từ cổ của cha Bởi vì hai chữ nước nhà Bởi vì thân đã là cha con rồi Vậy cha mới không tồi với nước Vậy mới không trái ngược tình cha Lỗi con cha sẽ thứ tha Chỉ mong con sẽ rời xa giặc thù Về lại với non sông bất hủ Hãy giống cha cố thủ núi sông Mãi là con Lạc cháu Hồng Thì cha luôn vẫn dõi trông con khờ! Thanh Toàn (Ttoan) Thể: Song Thất Lục Bát