1. Đứa nào cũng bảo "tốt nghiệp xong sẽ họp lớp thường xuyên, thăm cô thường xuyên" rồi xong có thấy đứa nào về đâu. (Iris Chan) 2. Vô cùng đáng tiếc. Đứa nào đứa đấy cứ mải chụp ảnh tự sướng mà quên ôm nhau. Đáng lẽ ra mình nên ôm chúng nó lâu hơn một chút. Vì bây giờ tuy gặp lại nhưng cũng chẳng còn là con người của cấp 3 ngây thơ đó nữa roài. (Đặng Quỳnh Mai) 3. Khiêng cô giáo chủ nhiệm quăng vào hồ nước nhà vệ sinh nam, ngày tốt nghiệp cả lớp cười chỉ một mình cô khóc (Hoàng Hậu Đại Nhân) 4. Lúc chụp hình tốt nghiệp ông thợ chụp hình kêu quăng nón, ai cũng háo hức quăng lên trời, có một mình tôi quăng vào mặt ông chụp hình. (Khuê Tú) 5. Kí áo lưu niệm, tụi nó hùa nhau ghi lên áo mình là: ''Chúc mày hết Lép, sau này gặp lại còn Lép thì đừng nhìn mặt tao." (Hồng Anh) 6. Tốt nghiệp cấp 3 là một kỉ niệm buồn không muốn nhấc đến. Buồn không phải vì sự chia ly nuối tiếc mà là buồn vì phải học chung với những đứa bạn và làm việc với những giáo viên đáng lẽ không phải xuất hiện trong cuộc đời mình. Phí phạm cả 3 năm. (La Hiền) 7. Xin lỗi vì ngày chia tay tôi đã không khóc, vì tôi nghĩ rằng sau này còn gặp lại nhau. Nhưng sau này tôi mới biết, đó là lần cuối cùng chúng tôi gặp nhau vì bây giờ tất cả đã không còn là chúng tôi thời phổ thông nữa... (Gia Tuan) 8. Ném bột mì khắp trường, xong còn ném luôn mấy bác bảo vệ, cảnh tượng ngược đời cuối năm là học sinh rượt bảo vệ chạy trối chết! (Cỏ Dại) 9. 1- Cả đám ôm nhau khóc, ký tên loạn xạ... vài năm sau lôi cái áo ra coi thấy cục gỉ mũi của ai đó để lại. 2- Viết lên bàn, viết lên tường: "XXX đã ở đây". Xả lớp đua nhau viết... sau đó mình là đứa duy nhất bị túm cổ ở lại chà cho sạch. (Boody Cyclamen) 10. Khóa cửa tủ đồ trong lớp lại rồi ném chìa khóa đi. (Kỳ Duyên) 11. "Này, kí áo cho tao đi" Wow, áo chưa có ai kí cả, tao được kí đầu tiên luôn nè. "Không phải đầu tiên, mà là duy nhất!" Cô gái tôi theo đuổi suốt hai năm giời. (Tyn Ciu) 12. Tốt nghiệp ĐH. Không người thân và cũng không có đứa bạn thân nào đến dự. Một mình bắt xe bus đến trường. Không nhận được dù chỉ là 1 cây hoa hồng hay 1 lời chúc mừng. Lúc lên bục nhận bằng, ngay khi chụp hình thì rớt cái nón, kết quả là chỉ có duy nhất mình là có cái ảnh tốt nghiệp 1 tay ôm bằng 1 tay chụp nón. 4 năm dài chờ đợi ngóng trông, tưởng tượng ra bao nhiêu viễn cảnh tươi đẹp, hiện thực nó lại hoàn toàn ngược lại. (August Eri) 13. Kỉ niệm 12 năm đi học: "Chưa hề có một mảnh tình". (Võ Đặng Hải Yến) 14. Ôm mấy đứa bạn khóc lóc, chụp ảnh như đúng rồi. Xong tiễn chúng nó đi, mình ở lại học thêm năm... (Chu Ân) 15. Ngày tốt nghiệp cấp 3 Hitle của lớp tỏ tình với cô bạn trước mặt bố nó (là thầy của chúng tôi) (Gia Minh Nguyen) 16. Cả lớp đi ăn chia tay, uống chút bia rượu. Lúc về thằng bạn lúc nào cũng nhe răng cười say ngà ngà nên thân gái cũng đành đèo nó bằng xe đạp... điện. Chẳng để ý lát nghe tiếng hức hức, khịt khịt. Quay lại thấy nó khóc bù lu bù loa, vừa khóc vừa lấy khăn giấy lau nước mắt, nước mũi như thiếu nữ. Và ngỡ ngàng hơn nó khịt một cái là ném một tờ. Giấy bay lả tả như rải giấy vàng đưa tang. (Thy Thy) 17. Tốt nghiệp cấp 3. Mình tự bỏ về trong khi tụi nó đang chụp hình với GVCN. Thứ nhất là vì ghét thầy CN. Thứ 2 là ghét phải chia tay thời học sinh. (Trâm Ahmio) 18. Ai cũng trách tốt nghiệp khóc lắm vào đến họp lớp không thấy ai. Thật ra, khóc đó không phải giả tạo mà ở cái khoảnh khắc đó, cái khoảnh khắc mà con người đang đứng trong những bùi ngùi tiếc nuối, lo sợ phải xa cái thời học sinh quý báu, lo sợ cái thời mà chẳng cần phải lo lắng chuyện gì cả ngoài kiểm tra làm bài cho được, lo tài liệu cho kì thi, lo giùm cho cái thằng ngồi bên cạnh, lo cho con bạn thân yêu cái thằng kế lớp mình ghét, lo đi học trễ bị gặp giám thị,... đơn giản thế thôi. Còn đến khi ra khỏi cái bầu trời đẹp đẽ đó rồi, khi phải lớn và lo sống sao để ăn được đồng tiền xã hội, lo thất nghiệp, nhớ quê, thất tình,... bao nhiêu nỗi lo. Đôi lúc có những nguyên nhân mà chỉ người không đi họp lớp mới hiểu . Nhưng mà họp lớp nên đúng chất của họp lớp chớ đến đứa cầm cái điện thoại cũng vậy thôi. Có ba năm cấp ba vui vẻ, và thật lòng với nhau để nhớ để lúc buồn ngồi nhìn lại, để lúc kỉ niệm thành lập trường, lúc khai giảng, lúc trại,...có ảnh để xem lại, để up mà than thở là đẹp lắm rồi. Nói vậy thôi chơ mình là đứa đi họp lớp đều đặn và cũng chửi mấy cái đứa không đi họp lớp. (Lip Lip) 19. Là lời dặn dò trong bài phát biểu của cô giáo chủ nhiệm. Là những khóe mắt đỏ hoe và những cái cúi đầu lặng lẽ của bạn bè tôi khi tôi đọc bài phát biểu cuối cùng. Là cái kí tên vội vàng trên lưng áo, là dòng chữ nghiêng nghiêng lấm tấm mồ hôi. Là cả màu nắng của nụ cười, lá biếc rơi trên tóc. Và cả cái vẫy tay tạm biệt màu phượng đỏ dần xa... (Kiếng Cận) 20. Mất toi nụ hôn đầu ngay ngày tốt nghiệp, tác giả không ai khác là thằng bạn thân. (Yun Ngơ) 21. 4 chúng tôi ngồi cùng bàn khóc tutu. Thằng bạn thì chụp ảnh lại và quay lại cảnh này rồi nói: "Chúng nó khóc này chúng mày ơi!" Muốn quay lại trước đây quá! (Mạc Băng) 22. Lớp tui bày trò ném bóng nước, sau đó là cả khối 12 ném bóng nước. Cuối cùng cả khối bị lôi xuống sân trường phạt đứng, nghe một bài giáo huấn của thầy hiệu trưởng, còn bị hủy luôn lễ trưởng thành. (Huyết Ma Linh) 23. Lớp chia rẽ, mâu thuẫn vô cùng nhưng cái ngày cuối cùng lại cùng nhau ngồi lại 1 vòng tròn... trước mặt mỗi người là 1 cây nến! Cứ lần lượt, từng người nói suy nghĩ về lớp, về bạn bè... sẵn sàng bỏ qua mọi lỗi lầm... hàn gắn lại tập thể 12a1!!! Dẫu biết là muộn màng nhưng mọi người đều trân trọng khoảnh khắc ấy - khoảnh khắc mình không còn thù hận, ganh ghét... cái đọng lại là tình bạn, tình đoàn kết của 1 tập thể! (Hanie Jandy) 24. Ngày tốt nghiệp đại học, người yêu cũ mới chia tay để avatar hình nó với bạn gái mới; bạn thân báo hung tin ngày mai đi du học, đau như thiến. (Vũ Thu) 25. Buổi sáng hôm ấy sân trường sôi động lạ. Học sinh nhốn nháo giấu bột màu, bột năng, bóng nước. Giám thị, lao công và bảo vệ thì đi trinh sát thậm chí lục soát từng thùng rác lớp học, bàn giáo viên, chuyên nghiệp không kém gì diều hâu. Biết bao nhiêu ba lô bột màu đã bị tịch thu. Những tưởng mọi chuyện êm xuôi. Diều hâu rất hài lòng về thành tích của mình. Nhưng chuyện gì đến cũng đến. Đúng 8h30, mọi thứ diễn ra theo một kịch bản mà ai cũng lường trước (trừ ban giám hiệu). Bịch bột màu đầu tiên được ném lên trời, mở màn cho cuộc chiến sinh tử. 26 lớp học bắt đầu nổ súng, giao lưu công kích lẫn nhau. Và rồi không biết từ đâu, 1 hiệu lệnh được phát lên, cả đám học sinh bỗng đồng lòng, như một mũi tên, lao thẳng vào phòng giám thị. Tất cả vũ khí đã về lại phe ta. Trận chiến bột màu khác nổ ra trong niềm vui vỡ òa. Nửa tiếng sau, giám thị bắc loa kêu gọi học sinh chơi xong về nhà tắm ngay, vì bột rất độc. Thầy tổng giám thị thậm chí còn bị một đám nào đó lôi ra chụp hình cùng. Buổi lễ tốt nghiệp không chính thức của học sinh trường tôi đấy. Và sau đó chúng tôi ra đi, để lại sau lưng khoảng trời cấp 3 mà không còn gì nuối tiếc. Chúng tôi đã sống trọn vẹn giây phút ấy. (Vũ Như Khánh Linh)