Kỷ Nhân Trình bày: Quý Ngọc Hòa Tác từ: Chu Vĩ Tác khúc: Hà Trạch Tuấn Biên khúc: Mã Tiểu Thiên Có những giai điệu vừa vang lên đã khiến tim người lắng lại, tựa như khói lam chiều phủ lên lòng hồ tĩnh lặng. "Kỷ Nhân - Quý Ngọc Hòa" là một bản nhạc như thế. Không cần cao trào, không cần kỹ xảo âm thanh phức tạp, bài hát chỉ lặng lẽ mở ra một khung cảnh buồn man mác. Đây là nơi lầu sóng biếc, sương khói mờ nhân ảnh, và nỗi nhớ cứ thế trôi theo làn thu phong nhè nhẹ. Lời bài hát được viết bởi Chu Vĩ, phổ nhạc bởi Hà Trạch Tuấn, phối khí Mã Tiểu Thiên. Những cái tên này vốn đã quen thuộc trong giới yêu nhạc cổ phong Trung Hoa. Giai điệu nhẹ nhàng, hòa quyện giữa nhạc cụ dân tộc và tiết tấu hiện đại tối giản, tạo nên một không gian âm nhạc thoáng đãng nhưng đầy chiều sâu. "Lầu sóng biếc, sương khói mênh mang/ Nàng chẳng ở bên ta, lòng hoang hoải." Chỉ một câu thôi, đã đủ khiến người nghe thở dài. Bài hát là một bản độc thoại nội tâm, kể lại những hồi ức đậm tình nhưng đã trôi xa. Dường như ai trong chúng ta cũng từng có một "nàng" như thế, từng ở bên, từng kề cạnh, từng là một phần của thế giới riêng, nhưng rồi rốt cuộc lại chẳng thể cùng nhau đi đến cuối đường. Điểm đặc biệt của "Kỷ Nhân" không chỉ ở phần nhạc mà còn ở cách dùng từ ngữ đầy chất thi ca Hán Việt. Những hình ảnh như xích đu thu lắc lư, lá vàng rơi, bóng đơn bên hồ, hay son phấn lạnh lẽo hóa thành sương. Tất cả đều nhuốm màu cổ tích, mang đến cảm giác vừa gần gũi, vừa xa xôi. Có thể nói, đây là một bài hát dành cho những trái tim đã từng yêu, từng mất mát và đang học cách nhớ lại mà không còn đau. Nó không kể về một cuộc tình mãnh liệt, mà chỉ là một câu chuyện buồn nhẹ như sương, đẹp như một giấc mộng thoảng qua. Với những ai yêu nhạc cổ phong, yêu sự tinh tế trong cách kể chuyện bằng giai điệu, "Kỷ Nhân – Quý Ngọc Hòa" là một bản nhạc không nên bỏ lỡ. Hãy dành một buổi chiều lặng, pha một tách trà, bật bài hát này lên, và để tâm hồn trôi theo từng câu hát, để rồi tự hỏi: "Mấy người từng ghé ngang đời ta, và ai sẽ là người ở lại?" Nếu bạn thích những bài hát như "Hoa Rơi Lặng Lẽ", "Thanh Âm Của Năm Tháng", thì "Kỷ Nhân" chính là mảnh ghép dịu dàng bạn đang cần. Một bản nhạc không để gào thét, mà để nhắm mắt cảm nhận – rất khẽ, rất sâu. Trên đây là bản Vietsub trên Youtube, còn dưới là bản Trung á mọi người. Lời bài hát 绿波廊 烟波摇晃 青山状 流水清淌 你不在我身旁我心怅 秋千荡 秋叶黄 被秋波伤 曾荒唐 深隐藏 都被遗忘 你的香水酝酿在流浪 苦思凉伴的妆 凝成霜 绿波廊 烟波摇晃 青山状 流水清淌 你不在我身旁我心怅 湖面上 独影不双 你不知 在何方 几人过往 几人留身旁 乘过往 秋千荡 秋叶黄 被秋波伤 曾荒唐 深隐藏 都被遗忘 你的香水酝酿在流浪 苦思凉伴的妆 凝成霜 绿波廊 烟波摇晃 青山状 流水清淌 你不在我身旁我心怅 湖面上 独影不双 你不知 在何方 几人过往 几人留身旁 乘过往 Pinyin Lǜ bō láng yān bō yáo huǎng Qīng shān zhùang líu shuǐ qīng tǎng Nǐ bù zài wǒ shēn páng wǒ xīn chàng Qiū qiān dàng qiū yè húang bèi qiū bō shāng Zēng huāng táng shēn yǐn cáng dū bèi yí wàng Nǐ de xiāng shúi yùn nìang zài líu làng Kǔ sī líang bàn de zhuāng níng chéng shuāng Lǜ bō láng yān bō yáo huǎng Qīng shān zhùang líu shuǐ qīng tǎng Nǐ bù zài wǒ shēn páng wǒ xīn chàng Hú mìan shàng dú yǐng bù shuāng Nǐ bù zhī zài hé fāng Jī rén guò wǎng jī rén líu shēn páng Chéng guò wǎng Qiū qiān dàng qiū yè húang bèi qiū bō shāng Zēng huāng táng shēn yǐn cáng dū bèi yí wàng Nǐ de xiāng shúi yùn nìang zài líu làng Kǔ sī líang bàn de zhuāng níng chéng shuāng Lǜ bō láng yān bō yáo huǎng Qīng shān zhùang líu shuǐ qīng tǎng Nǐ bù zài wǒ shēn páng wǒ xīn chàng Hú mìan shàng dú yǐng bù shuāng Nǐ bù zhī zài hé fāng Jī rén guò wǎng jī rén líu shēn páng Chéng guò wǎng Lời Việt Lầu sóng biếc, sương khói mênh mang Non xanh thẳm, suối ngọc rì ràng Nàng chẳng ở bên ta, lòng hoang hoải Chiếc xích đu lắc nhẹ gió thu Lá vàng rơi, thu sầu đưa, thương ai còn mãi Chuyện điên rồ từng giấu nay cũng phai Hương nước hoa nàng thoảng bay theo gió Son phấn ngày xưa lạnh lẽo hóa thành sương Lầu sóng biếc, sương khói mênh mang Non xanh thẳm, suối ngọc rì ràng Nàng chẳng ở bên ta, lòng hoang hoải Mặt hồ kia, bóng đơn lặng lẽ Nàng nơi đâu, chẳng thể hay Mấy người qua, mấy người dừng nơi này Cùng năm tháng Chiếc xích đu lắc nhẹ gió thu Lá vàng rơi, thu sầu đưa, thương ai còn mãi Chuyện điên rồ từng giấu nay cũng phai Hương nước hoa nàng thoảng bay theo gió Son phấn ngày xưa lạnh lẽo hóa thành sương Lầu sóng biếc, sương khói mênh mang Non xanh thẳm, suối ngọc rì ràng Nàng chẳng ở bên ta, lòng hoang hoải Mặt hồ kia, bóng đơn lặng lẽ Nàng nơi đâu, chẳng thể hay Mấy người qua, mấy người dừng nơi này Cùng năm tháng