Đầu hè không thấy giọt sương Rung rinh cành táo đã ươm nắng hồng Chú ngồi với cháu trong phòng Mái chèo nghe động một dòng Hương Giang Chú TỪ ẤY những gian nan Đường lên Đắc Sút sương tan mặt ghềnh Đêm khuya cái chết bên mình Nằm trên ván lạnh không manh chiếu nào Chú buồn nghe một tiếng rao Thương bạn nhỏ gió thổi vào nghiêng nghiêng Trong tù Chú đã viết nên Những vần thơ đẹp còn truyền đến nay Bây chừ đất nước trong tay "Dẫu chưa toàn vẹn đã bay cờ hồng" Chú ngồi dặn cháu trong phòng Ơi lòng Chú cũng như lòng mẹ cha Tiếng thơ Chú bỗng ngân nga Hòa cùng tiếng võng quê nhà mẹ đưa Đất trời sáng đẹp hơn xưa Cháu rời phòng Chú giữa trưa nắng vàng 1969 Nguồn: Trần Đăng Khoa, Góc sân và khoảng trời, Nxb Văn hóa dân tộc, 1999