Review Phim Khu Rừng Đom Đóm

Thảo luận trong 'Cần Sửa Bài' bắt đầu bởi Trương Vỹ Kỳ, 15 Tháng bảy 2021.

  1. Trương Vỹ Kỳ

    Bài viết:
    48
    [​IMG]

    Tên phim: Lạc vào khu rừng đom đóm.

    Tác giả: Midorikawa Yuki

    Thể loại: Hài hước, đời thường

    Một cô gái tên Hataro, đi lạc vào một khu rừng thần bí nơi có các linh hồn trú ngụ, vì không tìm được lối ra nên cô ngồi khóc, bỗng nhiên, có một anh thanh niên đeo mặt nạ xuất hiện, Hataro vui mừng khôn xiết chạy về phía người thanh niên đó. Nhưng anh ta đã né được Hataro khiến cô mất đà và ngã xuống. Cô định nắm lấy tay của anh ta, nhưng anh ta vẫn né tránh, không cứ đuổi theo anh ta chỉ mong được chạm vào người của anh. Cuối cùng anh ta cũng tiết lộ cho cô rằng anh bị dính lời nguyền của Sơn Thần, nếu bị con người chạm vào anh sẽ bị tan biễn mãi mãi.

    Và rồi anh cầm một cái cành cây và đưa đầu bên kia cho cô gái, anh hứa sẽ đưa cô ra khỏi khu rừng, sau khi đã thoát ra khỏi đó, cô chào anh ta và tiện thể hỏi tên của anh. Anh không nói gì chỉ nhìn chằm chằm vào cô, cô sợ hãi mà bỏ chạy thì anh ta nói anh ta tên Gin.

    Sáng hôm sau, Hataro dẫn bác của mình vào trong khu rừng kia, cô còn hỏi bác về chuyện Sơn Thần, nhưng bác cô lại trả lời rằng không ai rõ chuyện đấy cả nhưng ông cũng thuật lại rằng ngày còn bé cũng đã từng đến tìm các linh hồn, nhưng không thấy gì cả, có điều ông luôn cảm thấy có cái gì đó thấp thoáng, thậm chí có người còn lạc vào lễ hội trong khu rừng đó nữa.

    Đêm đến, Hataro nằm nghĩ lại lời nói của cậu thanh niên kia, Gin.

    - Khu rừng là nơi cư ngụ của các Sơn Thần và các linh hồn, nếu em bước vào đây thì sẽ bị lạc vĩnh viễn.

    Rồi Hataro nhắm mắt lại. Ngày hôm sau cô bé lại tiếp tục bước vào khu rừng đó, gặp được Gin, cậu dẫn cô tới một nơi mát mẻ hơn, bởi trong khu rừng đang nóng. Và Gin dẫn cô bé tới một nơi, cô đi theo sau Gin, bỗng chợt cô thấy một cái bóng đen, cái bóng đó nói:

    - Này Gin, con bé loài người đó có ăn thịt được không?

    Gin thẳng thắn trả lời:

    - Không, con bé là bạn của tôi.

    Rồi con quái thú kia biến thành một con cáo, thật ra nó cũng chỉ là một linh hồn như Gin mà thôi, Hataro vui sướng nhưng Gin lại nói một câu khiến cô trững lại:

    - Vậy em nghĩ tôi là ai?

    Hai người tiếp tục đi, vừa đi hai người cùng nói chuyện với nhau. Kể từ hôm đó, ngày nào Hataro cũng tới khu rừng chơi, một hôm cô cả gan tháo chiếc mặt nạ của Gin trong lúc cậu ngủ, khi Gin vừa tỉnh dậy, cô sợ hãi úp thẳng cái mặt nạ vào mặt anh rồi xin lỗi. Xong rồi cô tò mò hỏi Gin tại sao phải đeo mặt nạ. Gin nói nếu không đeo thì cậu sẽ không giống một linh hồn. Sau khi chơi thỏa thích trong rừng xong thì Gin lại dẫn cô bé đi ra khỏi rừng, cô buồn rầu nói rằng mai cô sẽ về nhà, vì đây chỉ là nhà bác thôi, có lẽ cô sẽ không thể tới đây chơi nữa. Gin hỏi cô năm sau có tới nữa không, cô vui vẻ nói có. Đang đi, Gin gọi cô bé nhưng không thấy trả lời, sau đó thì trên cành cây, Hataro lộn ngược người xuống, cô nói chỉ muốn làm anh giật mình nhưng..

    Bỗng nhiên cành cây bị gãy, Hataro bị ngã, Gin định đỡ lấy cô nhưng anh chợt nhận ra mình không thể chạm vào loài người, cuối cùng, Hataro ngã xuống một bụi cây.

    Và rồi, mùa hè tiếp theo, tiếp theo cũng đã đến, cô lại chạy tới khu rừng và khoe với Gin bộ đồng phục mới, đúng vậy, cô đã thành học sinh cấp hai rồi, cô và Gin lại tiếp tục đi vào rừng nhưng Hatoru nhận ra Gin không già đi như con người. Cô bắt dầu chơi với Gin những trò chơi của con người. Cuối ngày, Gin lại tiếp tục đưa cô về. Và một mùa hè lại trôi qua, Hataru lại trở về nhà, hẹn năm sau quay lại. Gin vẫn luôn đợi cô.

    Lần này về nhà, Hataro có biểu hiện rất khác lạ, lúc thì mơ mộng, lúc thì lại cáu gắt. Thời gian cứ thế trôi dần, vào một mùa hè nữa, Hataru đã là một học sinh cấp ba, cô đã trưởng thành hơn nhiều rồi. Hai người lại ra chỗ bờ hồ ngồi, Gin kể cho cô chuyện ngày bé của anh, thật ra từ nhỏ, anh bị bỏ rơi ở khu rừng, đang lúc gào khóc thì sơn thần xuất hiện, chính Sơn Thần đã cứu anh thoát chết, nhưng cơ thể lại trở nên mong manh.

    Và rồi một ngày, Gin mời Hataru tham dự lễ hội Linh hồn, Hataru đồng ý. Vào tám giờ tối, cô và Gin cùng nhau tham dự lễ hội, nó không đáng sợ như cô nghĩ, cô rất vui vẻ, đêm đến, hai người tới một nơi. Bỗng nhiên xuất hiện hai đứa trẻ loài người lao ra, do đuổi nhau quá đà nên một đứa bé suýt ngã, Gin dùng tay đỡ lại, nhưng không may đứa bé đó là loài người, vậy là cơ thể Gin bắt đầu tan biến, cơ hội cuối cùng, Gin dang tay ôm lấy Hataru, cô khóc lóc và không muốn rời xa anh, nhưng cơ thể Gin cứ thế tan biến, và mãi mãi. Và những mùa hè năm khác, Hataru sẽ không thể gặp lại chàng rai Gin nữa.

    Hết
     
  2. Đăng ký Binance
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...