Không Đề Thơ Hoài Xuân Đinh Lý Bập bênh Ai dựng giữa Trời Một bên thơ Một bên người Bập bênh Thơ cầm ngọn bút Hoa Niên Người ôm mộng ảo triền miên chẳng rời Buồn vui ta với cuộc đời Chông chênh nhún nhảy dưới trời Bập bênh Bỗng! Người mộng hóa thành tiên Bỗng! Thơ ào đến.. Người quên giáng trần Câu thơ như cánh Thiên Thần Chưa bay Đã vướng trầm luân Kiếp người Chao ôi ai dựng? Hay Trời? Bập bênh Nên mãi một đời bập bênh